Edit | Beta: MDL & Manh
Khi Chu Yên xong việc cũng là lúc mây đen ùn ùn giăng kín trời dù mới chỉ bốn giờ hơn. Tư Văn đang đứng tựa vào mui xe chờ cô, triển lãm đôi chân dài miên man.
Tự dưng Chu Yên không muốn đi nữa, và cô làm vậy thật.
“Chị cho tôi cơ hội sống mà lại đi nuốt hai phần ba tiền bán trinh của tôi à? Bộ chị không biết lúc đó tôi đang cực kỳ túng quẫn hay sao? Chị biết, nhưng chị đếch quan tâm. Bao lâu nay chị cứ oang oang rằng chị không ép tôi bán thân, làm như chị tốt đẹp lắm, tôi không nhắc nên chị tưởng tôi quên hết rồi chứ gì?”
Cô đào mỉm cười, không hỏi gì thêm.
Tư Văn thấy cô đứng khựng lại thì nhíu mày: “Anh chiều em cũng có giới hạn, tự đi tới đi.”
Đáp lại, Tư Văn kéo tay Chu Yên lên cắn một cái làm cô phải xuýt xoa rụt về, còn đánh bốp lên bắp tay hắn. Bấy giờ hắn lại nắm chặt lấy tay cô, cứ như ban nãy là ai chứ không phải hắn.
Chu Yên vẫn đứng tại chỗ, mắt đăm đăm nhìn hắn.
Chu Yên vẫn đứng tại chỗ, mắt đăm đăm nhìn hắn.
Đúng lúc này mụ Hồng bước vào, Chu Yên không để ý, chỉ tập trung làm chuyện của mình.
Đến đây Mụ Hồng ném một chiếc thẻ lên bàn, nói nhanh một câu trước khi bỏ khỏi phòng: “Tư Văn để cái này ở chỗ tôi, hai trăm giờ còn một trăm.”
Tư Văn nặng giọng: “Chu Yên.” Nhưng vẫn chẳng lay động được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-nguyet/3465686/chuong-52.html