Edit: Manh
Tần Phong ngừng hồi tưởng, ánh nhìn mềm đi, dịu giọng bảo: “Kết quả tuyệt vời lắm.”
Người phụ nữ gần như không cầm được nước mắt: “Tuyệt cái nỗi gì! Anh nhìn mình bây giờ mà xem! Chuộc được Tiểu Tần Palace rồi sao nữa? Anh có thật sự định đầu tư vào nó đâu, cuối cùng còn liên lụy đến bản thân mình chỉ vì người khác!”
Tần Phong giang tay: “Lại đây ôm anh một cái nào.”
Người phụ nữ ủ dột lần lữa bước qua.
Tần Phong bình tĩnh nói: “Sống ở đời, không phải ai cũng được làm điều mình thích mãi, nhưng họ không vì thế mà chết được. Thật ra mình có làm gì, muốn gì cũng chẳng quan trọng, dù sao trái đất vẫn quay thôi.”
Anh chợt nhớ tới Chu Yên luôn trong trạng thái đề phòng. Tuy cô nói cô thiếu tiền, nhưng chẳng vì thế mà cô buộc bản thân làm điều mình không thích.
Trước kia anh tưởng bản chất ai cũng có một cái giá, nếu chưa có thì hẳn là do con số đưa ra chưa đủ hấp dẫn, còn bây giờ anh lại cảm thấy có những ngoại lệ, dù họ thường nói một đằng nghĩ một nẻo, song vẫn tuân theo con tim mình ở thời khắc quan trọng nhất.
Tần Phong cúi đầu hôn người phụ nữ: “Anh không tiếc gì cả, anh đã có cảnh đẹp mà anh muốn rồi, nên chẳng quan tâm đến xung quanh đâu.”
Người phụ nữ cười ngọt ngào: “Sau này đừng làm em sợ thế nữa.”
Tần Phong đồng ý. Anh biết không đời nào Tư Văn cảm thấy Chu Yên đổi ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-nguyet/3465684/chuong-50.html