“Tôi không ốm.”
Chu Yên lặp lại lần nữa: “Anh buông tha cho tôi đi.”
Trong lúc nửa tỉnh nửa mê, cô từng nghe y tá nói cô đã nôn rất nhiều, nôn sạch lên người Tư Văn, nhưng hắn chẳng hề bận tâm đến bản thân mình mà vệ sinh cho cô trước.Chu Yên trợn mắt, nhắm sức mình không lại nổi thì chuyển sang ngoạm lên tay Tư Văn, cắn đến chảy máu mà hắn vẫn không chịu buông, mày không nhăn lấy một cái. Thấy làm thế không hù được hắn, cô nhả hắn ra, tự cắn chính mình.Edit: Manh
Chu Yên lồng lộn cào cấu Tư Văn, để lại vết máu trên cổ và tai hắn.
Chương 41
Trong phòng bệnh lặng im như tờ.
Tư Văn lại một lần nữa vươn tay về phía Chu Yên, lúc này bất kể cô có trốn, có đánh thế nào, hắn vẫn kiên quyết giữ chặt tay cô.
Tư Văn hôn lên mặt, lên cổ cô: “Cô đang ốm, người cô lạnh lắm.”
***
Tư Văn không rời Chu Yên nửa bước, mắt cứ dính vào cô, sợ mình ngẩn người một giây thôi là cô sẽ biến mất. Ý nghĩ hoang đường là thế mà lại nảy ra trong đầu hắn.
Tư Văn không thể làm gì khác ngoài thả cô xuống.
Một khi biết sợ, con người ta rất dễ trở nên đa nghi, ấu trĩ.
Tư Văn ôm Chu Yên về nhà, đoàn đội ở phía sau dừng chân dưới căn hộ.
Chu Yên hôn mê mười tiếng đồng hồ, tỉnh lại vào lúc hai giờ sáng.
Edit: Manh
Khi Canada hợp pháp hóa cần sa cách đây vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-nguyet/3465675/chuong-41.html