Edit | Beta: Manh & MDL
Tối đó xong việc, Tư Văn ngồi hút thuốc thao thức cả đêm, còn Chu Yên thì được một giấc ngủ không mộng mị.
Vừa ra khỏi cửa, hắn lại quay trở vào, cúi xuống hôn lên mắt Chu Yên, cảm nhận sự mềm mại ở đó rồi, hắn mới bằng lòng rời đi.Trang phục của Tư Văn rất hợp không khí sảnh tiệc, nhưng không đến mức nổi bật, có nhiều người ăn vận còn khoa trương hơn thế. Điều này đã nằm sẵn trong kế hoạch, hoàn toàn ăn khớp với dự đoán của hắn.
Thấy Tư Văn gật đầu, cô ấy bèn giơ bảng.
Cô thư kí đã đứng sẵn bên ngoài, chờ thấy bóng xe liền ra nghênh đón, theo ngay sau cô ấy là một hàng những người phụ nữ ăn bận chỉnh tề, tay nâng quần áo, giày và trang sức, cảnh tượng hết sức phô trương.
Là hắn.
Sau khi Tư Văn đã ăn bận chỉn chu, thư kí kiểm tra lại lần cuối thì phát hiện cổ hắn có vết bầm. Cô cúi đầu, tim đập như trống khua lồng ngực song vẫn bình tĩnh nhắc: “Thưa ngài, cần xử lý vùng cổ chút ạ.”Tư Văn để mặc vết bầm, bước ra ngoài: “Khỏi đi.”Bảy giờ sáng hôm sau, Tư Văn rời giường rửa mặt, tắm rửa thay quần áo rồi ra ngoài. Cô ấy hỏi lại: “Thưa ngài?”Còn giao hàng tận cửa kiểu này thì… đến khu nhà cũ kỹ của cô còn cấm nữa là. Nghĩ đến đây, Chu Yên lại chuẩn bị sập cửa.Nhìn đôi mắt ấy, kí ức vụ án buôn ma túy ở Lục Hoạt năm nào bỗng ùa về trong trí óc Phùng Trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-nguyet/3465664/chuong-30.html