Edit | Beta: Manh & MDL
Hậu quả sau một đêm giày vò là buổi sáng Chu Yên nằm li bì không dậy nổi, lúc tỉnh hẳn thì mặt trời đã treo cao. Cô dụi mắt, ngồi dậy xuống giường, trong phòng tuyệt nhiên không thấy bóng Tư Văn đâu.
Cầm di động lên xem, có sáu cuộc gọi nhỡ từ một số lạ.
Hắn còn có một gương mặt khiến đám phụ nữ lẳng lơ thèm khát: ngũ quan sắc sảo, đường nét dữ dằn, không giống người phương Đông, cộng thêm khí chất lạnh lùng xa cách, có cảm giác hắn là một tồn tại không thể bị nhúng chàm mà người ta chỉ được phép chiêm ngưỡng từ xa.
Gã này rốt cuộc là thứ quái vật gì thế?
Tư Văn giơ tay gọi thư kí đến: “Hạ nhiệt độ điều hòa xuống, rót ly trà lạnh cho hai đồng chí đây, họ nóng toát cả mồ hôi rồi kìa.”
Chu Yên không để tâm lắm, thay vào đó cô bỏ đi tắm, đồ để thay đã có sẵn trong căn hộ. Tắm táp xong xuôi, cô vào bếp mở tủ lạnh rót cho mình một cốc sữa. Vừa uống hết cốc thì di động reo chuông. Vẫn dãy số lạ đó.
Không, Tư Văn mà là tội phạm thật thì có gì lạ lùng đâu, cái Vi Lễ An không chấp nhận nổi là chuyện Chu Yên đứng về phía hắn.
Vi Lễ An nghĩ, bọn họ mà không động cỏ thì có lẽ sẽ chẳng một ai đánh con rắn ấy.
Vi Lễ An nghe vậy nhíu mày: “Cậu tưởng chỉ có mình cậu phải sống chắc? Vô kỷ luật! Bộ nhà nước nuôi hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-nguyet/3465659/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.