Thỏa mãn rồi, Tư Văn vẫn không thả cô đi, chỉ đăm đăm nhìn bờ môi sưng đỏ của cô mà không nói lời nào.“Tại sao tôi phải trả lời cô?” Tư Văn hỏi ngược.
“Em thấy đêm nay khó yên lành lắm.”
Edit | Beta:
Bạn Manh có lời:
Edit | Beta: Manh & MDL
Nếu anh không làm, tôi cũng không làm, vậy thì thế giới này có thể tồn tại quá ba ngày ư?
Lúc Tư Văn tỉnh giấc, hắn vẫn đang nằm trên ghế xô-pha, người đắp một chiếc chăn mỏng.
Có vết xe đổ từ Phương Na Na, họ không còn tin vào vẻ lạnh lùng của Chu Yên nữa. Đó chỉ là biểu hiện giả dối, bản chất thật sự của cô, là giết người không chớp mắt.
Thứ truyền đến hắn dường như không chỉ có dòng sữa, mà còn có cả độ ấm của Chu Yên.
“Thôi thôi, bớt nói hươu nói vượn giùm. Sao cô không đi viết sách luôn đi? Dù bà ta có tiền có quyền nhờ đâu thì cũng đã bỏ tiền bao Kẹo rồi, tối nay mình phải hầu hạ bà ta là cái chắc. Chẳng biết bà ta có bị điên không, có trai không gọi, lại đi gọi gái vào chơi xúc xắc cùng.”
Chu Yên đưa Chu Tư Nguyên đến trường luyện thi rồi về, lúc này đang ngồi ăn bánh trứng, biết hắn tỉnh cũng kệ.
Tư Văn vén chăn ngồi dậy, đi chân trần vào phòng tắm. Hắn đã từng qua đêm ở nhà Chu Yên, trên kệ có một bộ đồ vệ sinh cá nhân của hắn. Hắn cầm bàn chải điện lên, thấy đầu bàn chải mới cứng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-nguyet/3465653/chuong-19.html