Chương 120
Đi vòng qua hồ đúc kiếm, Hạ Lan Hi và những người khác đến lối vào tầng bảy tháp Lãng Phong. Lối vào này quanh năm bị viện Vô Tình Đạo phong ấn, chỉ có thủ lệnh của các đời viện trưởng Vô Tình Đạo mới có thể giải trừ phong ấn. 
Bây giờ, trong tay Chúc Như Sương có một thủ lệnh như vậy. Nhìn ấn ký đại diện cho phong ấn Vô Tình Đạo ở lối vào, Chúc Như Sương không kìm được lộ ra kính sợ. 
Ấn ký này, có lẽ là do Bắc Lạc Thượng Thần năm xưa để lại.
“Còn chờ gì nữa,” Sinh môn của Hoán Trần Chân Quân trôi nổi trên vai Phi Nguyệt Chân Quân, nhuộm đuôi mắt đỏ hếch lên của Phi Nguyệt Chân Quân thành màu vàng nhạt: “Mở nó ra.”
Chúc Như Sương gật đầu, tiến lên một bước, nhúng thủ lệnh của Giang viện trưởng vào ấn ký phong ấn.
Một luồng sức mạnh vô hình bùng nổ trong không trung, bốn người dường như nghe thấy tiếng xích sắt rơi xuống đất, con đường dẫn đến tầng bảy tháp Lãng Phong từ đó xuất hiện trước mắt họ.
Hạ Lan Hi đi theo sau Phi Nguyệt Chân Quân bước vào con đường. Trong khoảnh khắc, ánh xuân rực rỡ quen thuộc ùa đến——
Đây là một thế giới ngọt ngào mềm mại như mơ.
Ánh xuân rực rỡ chiếu xuống những vệt sáng loang lổ, vạn vật đua nhau khoe sắc, dòng nước róc rách bên tai, biển hoa rực rỡ đung đưa trong gió xuân, gió thổi qua mặt cũng ngọt ngào.
Chủ nhân sống ở đây dường như đã từng một mình chịu đựng sự tĩnh mịch vạn ngàn năm, y không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-nguyet-vo-tinh-dao-bi-tap-bi/4676940/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.