Chương 100
Khi tỉnh dậy lần nữa, Hạ Lan Hi kiệt sức, đau lưng mỏi gối, nhưng lại cảm nhận được linh lực dồi dào trong cơ thể, linh mạch bị đứt cũng đã được phục hồi hoàn toàn.
Cảm giác vô cùng kỳ diệu, nếu ví von một cách dễ hiểu thì là: y rất mệt, mệt đến mức không muốn bị Tống Huyền Cơ "ngủ" thêm nữa, nếu Tống Huyền Cơ "ngủ" y thêm một lần nữa chắc chắn y không chịu nổi.
Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, nếu lúc này có kẻ địch xâm phạm, sau khi bị Tống Huyền Cơ "ngủ" nhiều lần như vậy, hẳn y vẫn còn sức để lật tung đầu kẻ địch.
Tuyệt vời, song tu của Hợp Hoan Đạo quả thật rất kỳ diệu. Không trách ai nấy ở Hợp Hoan Đạo đều say mê song tu, vừa thoải mái vừa có thể tiến bộ tu vi, lại còn có hiệu quả gấp đôi.
Cũng may Bắc Lạc Thượng Thần nhìn xa trông rộng, chỉ chọn đệ tử mạnh nhất cho viện Vô Tình Đạo, nếu không ngôi vị nhất tông e rằng đã thuộc về Hợp Hoan Đạo từ lâu rồi.
Hạ Lan Hi suy nghĩ lung tung nhanh chóng phát hiện ra tuy mình đang gối đầu lên đùi Tống Huyền Cơ, nhưng xung quanh đã không còn là cảnh tượng quen thuộc nữa. 
Ao ngọc nhân gian, suối nước róc rách, họ đang ở trong một màn sương mù bao phủ, gột rửa trần thế, như mơ như ảo. 
d*c v*ng thoái lui, Tống Huyền Cơ lại trở về dáng vẻ bình thản như thường ngày, cụp mi nhìn y: "Tỉnh rồi."
Hạ Lan Hi bò dậy trong lòng Tống Huyền Cơ, nhìn quanh: "Chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-nguyet-vo-tinh-dao-bi-tap-bi/4676920/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.