Note: Đổi rút ngàn dặm đất thành Súc địa thành thốn cho đúng raw gốc của tác giả.
Chương 81 Chương 81
Chúc Như Sương cho Hạ Lan Hi hai gợi ý, một trong số đó là ăn một bữa đồ ăn Thục chính gốc. Chúc Như Sương không chắc Hạ Lan Hi ăn có khóc không, dù sao năm ngoái hắn ăn, tuy tâm bị Vô Tình Đạo phong ấn một năm, nước mắt vẫn rơi xuống.
Quán ăn Thục mà Chúc Như Sương giới thiệu dường như không nổi tiếng ở địa phương, Hạ Lan Hi hỏi đường người qua lại hồi lâu mới tìm được. Điều khiến y không ngờ là quán này tuy không nổi tiếng, nhưng người lại khá đông, vào một ngày lễ lớn như Trung Thu gần như không còn chỗ trống.
Trong đại sảnh nồng nặc mùi dầu ớt, đầy khói bếp, hai thiếu niên Vô Tình Đạo nhìn nhau không nói gì.
Họ mặc bộ bạch y thắng tuyết không chút bụi bẩn, khí chất dung mạo tựa như tiên nhân, hoàn toàn không hợp với bầu không khí náo nhiệt xung quanh.
Hạ Lan Hi nhìn mỹ nhân cao lãnh ngồi ngay ngắn trên chiếc ghế đẩu nhỏ dùng thuật pháp kê đá cho chiếc bàn bị gãy một chân, vừa buồn cười vừa nghi ngờ có phải mình quen Trường Tôn Sách lâu quá nên đầu óc cũng bị ảnh hưởng rồi không.
Y tự an ủi: Không sao, chỉ cần đồ ăn ở đây có thể làm y cay đến phát khóc, môi trường không quan trọng.
Từng món đặc sản được bưng lên, mùi thơm nồng nàn bá đạo xộc vào mũi. Nước dùng đỏ rực như một biển lửa nóng hổi, hòa quyện với gia vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-nguyet-vo-tinh-dao-bi-tap-bi/4676901/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.