Chương 53
Một khắc trước còn đang run rẩy không ngớt, thiếu niên làm nũng chơi xấu bỗng dưng ngây ngẩn cả người.
Y vừa nghe thấy gì?
Tống Huyền Cơ gọi y là "cục cưng"?
Tống Huyền Cơ thật sự gọi y là "cục cưng"!
Y đoán được Tống Huyền Cơ sẽ mở miệng, nhưng trong tưởng tượng của y thì phải dây dưa làm nũng rất lâu, lâu đến mức Tống Huyền Cơ không chịu nổi nữa, buộc phải thỏa hiệp.
Không ngờ Tống Huyền Cơ lại thỏa hiệp nhanh như vậy, nhanh đến mức y không kịp trở tay, nhất thời không biết... phải làm gì nữa. 
Giọng Tống Huyền Cơ trong trẻo lạnh lùng, chẳng bao giờ mang theo bất kỳ cảm xúc nào, giống như băng nguyên vĩnh hằng trong viện Vô Tình Đạo, xa xôi mà hờ hững.
Thế mà Tống Huyền Cơ lại dùng giọng điệu ấy gọi y là "cục cưng".
Sự đối lập mạnh mẽ khiến tim Hạ Lan Hi run lên, gương mặt cuối cùng cũng phản ứng chậm một nhịp, đỏ bừng như hòa làm một với bụi hoa tường vi.
Tống Huyền Cơ gọi rất tự nhiên, như thể chỉ đang gọi tên y trong sinh hoạt hằng ngày, ngay cả nét mặt cũng bình thản không gợn sóng như thường, chẳng có lấy một chút ngượng ngùng, thật đúng là vững vàng như núi Thái Hoa.
Hai người một trên một dưới, nhìn nhau hồi lâu. Hơi thở quấn quýt, mặt Hạ Lan Hi càng lúc càng nóng, ngay cả yết hầu khô khốc cũng khẽ trượt lên xuống.
Thế nhưng ngay lúc y không chịu nổi định quay đi, Tống Huyền Cơ lại đi trước một bước, nhìn về phía kính Lưu Ảnh bị lạnh nhạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-nguyet-vo-tinh-dao-bi-tap-bi/4676873/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.