Chương 10
Những xúc tu màu đỏ sẫm, đặc quánh trườn mình cuộn xoắn tạo thành từng dây tua to bằng cánh tay của một đứa trẻ.
Trong số đó, có hai sợi thực sự mọc ra ngón tay, một bên trái một bên phải nhẹ nhàng vén chiếc khăn hỉ cho "Lâm Đạm".
Rõ ràng gương mặt này giống hệt như lần trước gặp, nhưng khi Trường Tôn Sách nhìn vào mắt “Lâm Đạm,” cảm giác lạnh toát lan khắp cơ thể. Cái lạnh này khác hẳn với cái lạnh do người Vô Tình Đạo mang lại, như có gì đó lạnh buốt đang leo lên khắp người, khiến da đầu hắn tê rần, da ga gai ốc nổi hết lên.
“Lâm Đạm” nhìn Trường Tôn Sách bỏ lớp ngụy trang, câu đầu tiên gã thốt ra lại là: “Viện Hỗn Thiên Đạo.”
Trường Tôn Sách nhíu chặt mày kiếm: “Ngươi khai báo đạo viện của ta làm gì?”
“Lâm Đạm” chậm rãi nắm lấy ngọn trường thương trên ngực, tựa như đang đùa chầm chậm đâm vào ngực mình: “Hai kẻ Vô Tình Đạo kia không đi cùng ngươi à?”
Trường Tôn Sách thấy cán thương không thể kiểm soát mà trượt khỏi tay, bèn buông tay ra cười lạnh: “Đứng núi này trông núi nọ chả có gì hay ho.”
Nói xong Trường Tôn Sách lùi lại một bước lớn, ngẫu nhiên chọn một khách nhân đứng gần đó, rút hai thanh đoản đao từ thắt lưng đối phương. Vừa cầm lấy song đao, hai thanh đao bừng sáng như có sự sống cũng như ý thức, tỏa ra ánh kim rực rỡ, cùng với chủ nhân mới nhận là hắn cộng với khí thế vạn quân lôi đình, chém “Lâm Đạm” từ trên xuống dưới làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-nguyet-vo-tinh-dao-bi-tap-bi/4676830/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.