Tên chó như vậy chết chưa hết tội, báo ứng dù có tới muộn nhưng cuối cùng vẫn sẽ tới.
"Ân ca ca vất vả rồi." Dịch Chưởng Châu quay đầu nhìn hắn, vạn phần cảm kích: "Châu Nhi thật không biết lấy gì báo đáp."
"Không cần." Ân Qua Chỉ gật đầu nói: "Chuyện đã xong giải, tại hạ cũng xin cáo từ."
Dịch Chưởng Châu sửng sốt, nhìn người trước mặt, nắm chặt khăn tay, thần sắc có phần đáng thương.
Ân Qua Chỉ làm như không nhìn thấy, xoay người dẫn theo Quan Chỉ quay về dọn đồ.
"Điểm Thoa." Dịch Chưởng Châu xoay người nhìn nha hoàn nhà mình, hỏi: "Có phải chàng ấy chẳng thích ta chút nào không?"
Điểm Thoa trừng mắt, đỡ cánh tay nàng nói: "Tiểu thư, ngài nghĩ gì vậy? Toàn bộ Bất Âm Thành đều biết Ân điện hạ không thích nhúng tay vào việc gì. Vì ngài, người ta còn đến ở cả phủ tướng quân, bắt được cả nội quỷ, còn đưa ngài lên núi phát trà. Không phải nô tỳ nói chứ, cả Bất Ân Thành, người có thể khiến Ân điện hạ coi trọng như thế, cũng chỉ có ngài thôi!"
Vậy sao? Dịch Chưởng Châu rũ mắt: "Nhưng mà đổi là người khác, cũng nên ở chỗ này thêm hai ngày, việc vừa xong hắn đã đi luôn..."
"Đại khái là để tránh bị nói ra nói vào đi." Điểm Thoa nói: "Dù sao thì tướng quân cũng không ở trong phủ, ngài ta thường trú cũng kỳ cục."
Như vậy à.
Dịch Chưởng Châu vẻ mặt dịu đi, trong lòng vui vẻ hơn chút, gật đầu nói: "Chuẩn bị ít lễ tạ cho Ân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-nguyet-bat-luong-quan/3549223/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.