Cố Ý: ”Vậy…Bài thi nộp xong còn có thể cầm bài về làm tiếp không ạ?”
Anh làm xong, nhưng mà cô chưa làm xong mà!
Thầy mỉm cười ân cần:
”Không được.”
Trong buổi kiểm tra chính trị buổi chiều, Cố Ý mới nếm trải cái giá của việc quá phóng túng buổi trưa.
Đề bài chỉ làm hết một nửa, mí mắt cô liền bắt đầu đánh nhau, tình hình chiến đấu cực kỳ kịch liệt.
Viết xong câu hỏi thứ tư: Em hãy mô tả ngắn gọn các yếu tố ảnh hưởng giá trên thị trường.
Cố Ý khóc không ra nước mắt.
Cô rõ ràng đã học thuộc câu này, đáng chết, bây giờ cô căn bản không nhớ nổi!
”Thầy.” Cố Ý giơ tay ra hiệu, ”Em muốn đi nhà vệ sinh.”
”Đi nhanh về nhanh.”
”Dạ vâng.”
Cô vô cùng cần đến nước lạnh để kích thích mình một chút.
Nếu như có đá cục thì tốt hơn, lấy vài viên nhét vào trong gáy, lạnh thấu tim, cô mới có thể hoàn toàn tỉnh táo lại.
Thời điểm đi ngang qua lớp bên cạnh, Cố Ý theo thói quen hướng vào bên trong nhìn lướt qua, tìm bóng người nào đó.
Vị trí thi cùng vị trí học không giống nhau, khiến cho cô phải dừng một lát mới tìm được.
”Shh!” Cố Ý hít sâu một hơi.
Hàng thứ ba đếm ngược từ dưới lên, người đang gục xuống bàn ngủ sẽ không phải là Trì Tự chứ?
Cô bước chân chậm lại.
Thật sự rất giống anh!
Bởi vì tư chất toàn thể học sinh trong trường khá cao, nên sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-mieu-chung/2054846/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.