*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Diêu Tử Tuẩn ném một cục giấy hấp dẫn sự chú ý của Trì Tự:
”Cố thiên kim sao Trì ca, Cố thiên kim điểm luận văn cao hơn cậu đó!”
Nét mặt Trì Tự vẫn như cũ: ”Ai quy định cậu ấy không thể thi cao điểm hơn tớ?”
Giờ tự học buổi tối kết thúc, Hạ Vũ Tâm đến lớp 2 tìm Cố Ý cùng nhau trở về ký túc xá.
Trên đường, các cô ở trong căn tin ăn bữa ăn khuya.
Lâm Mông đợi Hạ Vũ Tâm trở lại cho đến khi tắt đèn.
”Hôm nay mệt quá à.” Cô phàn nàn nói, ”Đại hội thể thao rồi còn phải tự học buổi tối.”
Hạ Vũ Tâm gật đầu: ”Đúng vậy, mệt chết người.”
Lâm Mông: ”Hôm nay cậu và Cố Ý ở cùng một chỗ sao? Các cậu thật là tốt.”
Hạ Vũ Tâm rất hài hước: ”Tớ chính là một nha hoàn bên người Cố thiên kim.”
”Không dám nhận Hạ nữ thần.” Lâm Mông cười một tiếng, ”Đúng rồi, hôm nay tớ nghe người khác nói, Cố Ý cầm huy chương vàng của Trì Tự đi, có chuyện này sao?”
Hạ Vũ Tâm: ”Sao cậu biết?”
Cô chợt nhớ tới, Lâm Mông dường như cũng có cảm giác khác với Trì Tự.
Ai, thật xin lỗi bạn cùng phòng, vì khuê mật, tớ không thể làm gì khác hơn là bỏ cậu.
Lông mày Hạ Vũ Tâm vừa nhướn lên, phần bà tám trên người nổi lên: ”Thật ra thì đây không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-mieu-chung/2054841/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.