Vì thế, thừa dịp thứ sáu Ngụy Vân đi vắng, Thân Xuyên lại một lần lấy máy ảnh ra.
Lúc này, cậu đang ngủ ở phòng khách, nơi mà cậu phát hiện ra điểm quỷ dị của ảnh chụp, máy quay cũng đồng dạng đặt ở trên mặt tủ phòng khách.
Nửa đêm, cậu giật mình tỉnh lại, mở mắt ra đầu tiên là nhìn đến mặt tủ.
Camera không còn nữa!
Quả nhiên không thấy...
Cuối cùng, Thân Xuyên thế nhưng ở phát hiện máy quay ở trên bệ cửa sổ.
Người xem lạnh sống lưng.
Bởi vì một màn này nhìn như thực quỷ dị, trên thực tế lại thường xảy ra ở trong sinh hoạt hàng ngày. Cũng chính là một ngày trước ngươi cất kỹ gì đó, ngày hôm sau tìm ra lại cũng không phải ở vị trí kia nữa. Ngươi cho là là ngươi đã quên, trên thực tế vị trí của nó thật sự thay đổi.
Thân Xuyên bấm máy quay phim.
Tìm đến album ảnh kia, bên trong không hề có ảnh trong chuyến du lịch, Thân Xuyên từng trang từng trang lật ra trước máy quay.
Tấm cuối cùng, ảnh hồ sơ của Ngụy Vân, mặt sau ảnh chụp viết hai chữ —— di ảnh.
Thân Xuyên đặc biệt xem qua video vừa thu, xác nhận toàn bộ màn vừa rồi đều đã ghi lại.
Sau đó, Thân Xuyên bỏ camera vào ngăn tủ.
Sáng sớm hôm sau, camera vẫn ở đó.
Thân Xuyên ấy camera tới, phát cảnh tượng ghi lại tối hôm qua.
Tay cậu đang run.
Tâm người xem cũng treo ngược.
Thời gian từng phút từng giây trôi qua, bàn tay Thân Xuyên từ run rẩy đến cứng ngắc, bởi vì cậu chứng kiến chính mình từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-mang/1350030/chuong-288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.