Ở"Cái này gọi là nồi nào úp vung nấy, em nhanh như vậy, đối với lớn nhưvậy cũng không thích hợp, đúng không?"
Thật ra phải là: "Cái này gọi là nồi nào úp vung nấy, em chặt như vậy, đối với lớn như vậy cũng không thích hợp, đúng không?"
Chân thành xin lỗi vì sự tắc trách. Và xin nhắc lại là Hàn Đông của chúng ta không có yếu sinh lý nha:v
Quên mất, cảm ơn @longnhong đã sửa giúp^^
Cảm ơn cả @ottoannang đã nhắc mình "Khiếu Sàng Ca" ở=)))))
Vương Trung Đỉnh thầm hừ lạnh một tiếng.
Muốn chặt cây của ta nướng thịt ăn? Thiêu chết ngươi!
..
"Ta kháo!"
Thái Bằng mới vừa chuyển bật lửa qua cành cây, chợt bùng lên một ngọn lửa lớn bừng bừng. May mắn gã tránh được, bằng không khẳng định bị đốt thành chim sẻ cháy rồi.
"Vương Trung Đỉnh, ngươi điên rồi." Thái Bằng nghiến răng nghiến lợi.
Thái Thuận xách lên một con cá sống, hỏi: "Vậy còn nướng không?"
"Nướng cái trứng a! Ai biết trong bụng cá có giấu địa lôi hay không?" Thái Bằng gầm lên.
Được rồi... Thái Thuận câm miệng.
Hôm sau là một ngày nắng to.
Thừa dịp đoàn phim còn bận dựng cảnh, rất nhiều diễn viên nhàn rỗi đến bờ biển đi dạo, tắm nắng.
Chu Lê mặc bikini khoác lụa trắng, đứng ở giữa Bích Hải Lam Thiên (biển ngọc trời xanh),đẹp đến quả thực phải gọi là kỳ diệu.
Rất nhiều chị em nhìn thấy đều trốn về phòng thầm mắng.
"Chu đại hồ ly này, lại chạy lên bờ biển bán tao đi."
Hai cái chân trần xinh đẹp của Chu Lê, bất động thanh sắc hướng về phía phòng thủy tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-mang/1350012/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.