Hai người ôm nhau mà ngủ, nhiệt độ cơ thể chênh lệch càng ngày càng nhỏ, tới buổi sáng, cơn sốt của Hàn Đông cơ bản đã lui.
Lúc Vương Trung Đỉnh tỉnh lại, Hàn Đông như cẩu ghé vào trên người y ngửi tới ngửi lui.
Cuối cùng cười nói: "Hôi."
"Vô nghĩa, trên người đều dính mồ hôi của em." Vương Trung Đỉnh nói xong liền đứng dậy đi về phía phòng tắm.
Hàn Đông đi theo ở phía sau tha thiết mong chờ.
Kết quả bị Vương Trung Đỉnh đẩy về ổ chăn.
"Chờ tôi chuẩn bị xong nước mới được ra!"
Hàn Đông nói: "Trong phòng rất ấm, anh không phải cũng chỉ mặc một cái quần lót sao?"
"Bảo em ngoan ngoãn đợi em cứ ngoan ngoãn đợi, nhiều lời vô nghĩa như vậy?" Vương Trung Đỉnh đen mặt.
Hàn Đông không lên tiếng nữa.
Dù vậy, Vương Trung Đỉnh vẫn là không yên lòng đi ra cửa liếc một cái. Thấy Hàn Đông thành thành thật thật nằm, mới một lần nữa trở về điều chỉnh nước ấm.
"Được rồi, nước ấm rồi, lại đây tắm đi."
Hàn Đông phảng phất như không nghe thấy, vùi đầu trong chăn thần thần cằn nhằn, bấm đốt ngón tay tính vận thế ngày hôm nay.
"Thẳng thắn thừa nhận, không nên giấu diếm."
Xem ra vẫn là nói thẳng tốt hơn a... Hàn Đông đang nghĩ ngợi, đột nhiên hai chân bị người nhấc bổng lên.
"A! Anh làm cái gì vậy?" Hàn Đông bất minh sở dĩ, "Không cần phải khách khí như vậy đi?"
Vương Trung Đỉnh thầm nghĩ trong lòng: giả vờ không nghe thấy, chẳng phải muốn chờ tôi ôm sao?
Bồn tắm có chút chật, hai người miễn cưỡng chen chúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-mang/1349943/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.