Hàn Đông ý thức được Vương Hải Chí chưa có nhận ra mình, phải nhanh chóng chuồn đi. Kết quả còn chưa chạy được ba bước, đã bị Vương Hải Chí kịp phản ứng túm lại.
"Không ngờ, lại có thể này gặp lại ở loại tình huống này."
Trong giọng nói Vương Hải Chí lộ ra giọng điệu đùa cợt tuỳ tiện, một trời một vực so với hình tượng lạnh lùng uy nghiêm ngày thường.
Hàn Đông the thé cổ họng giải thích: "Vừa rồi đi gấp quá, không thấy rõ liền vào sai cửa."
"Cô đây là không thấy rõ hay là cố ý?" Vương Hải Chí khoái trá làm khó dễ Hàn Đông.
Hàn Đông ra vẻ một biểu tình luống cuống, "Chủ tịch, đừng như vậy, để người khác thấy được không hay."
Vương Hải Chí lại đến gần từng bước, "Cô ngay cả việc hợp mưu lén vào tư trạch đánh tráo cũng dám làm, cộng với đầu gỗ trăm cân cũng có thể dọn sạch, còn sợ ta nói đùa mấy câu?"
Nghe được "đầu gỗ trăm cân" Hàn Đông mới bừng tỉnh đại ngộ. Thì ra là lão đầu tử này giở trò quỷ, quá âm hiểm!
"Tôi không biết chủ tịch đang nói cái gì... Tôi... A!" Hàn Đông đột nhiên quay ra cửa hét lớn một tiếng.
Vương Hải Chí cho rằng có người vào buồng vệ sinh, bàn tay giữ Hàn Đông đột nhiên nới lỏng.
Hàn Đông nhân cơ hội vùng ra, thoát khỏi Vương Hải Chí xong, vội vàng chạy ra ngoài.
Ngón tay Vương Hải Chí thế nhưng bị cọ đến đau, lực đạo quả nhiên vượt quá người thường. Hãn nữ như vậy, ở trên giường hẳn là có một hương vị đặc biệt đi...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-mang/1349921/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.