Ngày hôm sau trên đường đến sân bay, Diệp Thành Lâm do dự mãi, cuối cùng vẫn mở miệng.
"Đông tử, anh có lời nói muốn nói với cậu."
"Anh sẽ không phải lại muốn cắt đứt liên hệ với em đi?" Hàn Đông vẻ mặt cảnh giác.
"Không phải, là lời khác."
Vừa nói như thế, lái xe phía trước lại vẻ mặt cảnh giác.
"Vừa hay, em cũng có lời muốn nói với anh, " Hàn Đông nói tiếp.
Vì thế, tới sân bay, Vương Trung Đỉnh và Diệp phu nhân đi trước gửi hành lý, còn lại Hàn Đông cùng Diệp Thành Lâm tán gẫu.
"Anh có lời gì muốn nói với em?" Hàn Đông hỏi.
"Kỳ thật cái dây thừng kia..."
Diệp Thành Lâm nói đến một nửa đột nhiên không nói được nữa.
Mặc dù gã nói lời này chính là vì không muốn lưu lại tiếc nuối, không có bất cứ ý muốn gì không an phận. Nhưng gã khó có thể cam đoan một khi Hàn Đông đáp lại, bản thân mình còn có thể bình tĩnh ứng phó.
"Cậu nói trước đi." Diệp Thành Lâm cười cười.
"Xem anh mài mài chít chít..." Hàn Đông mới vừa nói xong chính mình lại cũng quanh co, "Cái kia... Kỳ thật chuyện của em...cũng thật khó mở miệng..."
Diệp Thành Lâm rất có kiên nhẫn, "Không việc gì, từ từ nói."
Hàn Đông nắm chặt nắm tay thành quyền, lão tử ngày hôm nay bất cứ giá nào!
"Kỳ thật em và Vương Trung Đỉnh đang cùng một chỗ."
Diệp Thành Lâm nháy mắt sửng sốt.
"Cậu nói gì?"
Hàn Đông nhìn thấy biểu tình Diệp Thành Lâm lại có chút lo lắng, "Người đại diện kia của em...anh cũng biết đấy? Chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-mang/1349913/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.