Tuy rằng cảnh này phải lõa thể diễn, nhưng đang ở hiện trường quay phim khẳng định không thể cởi bỏ hết như vậy, ít nhất phải mặc một cái quần bơi.
Trong giây phút Hàn Đông từ phòng thay đồ đi ra, ánh mắt tất cả mọi người ở đây đều bất động.
Hơn nữa hắn còn đi cùng Thẩm Sơ Hoa, hơn nữa cặp chân hoa lệ lệ kia lại gần ngang nách Thẩm Sơ Hoa. Nói khoa trương một chút, Hàn Đông kiễng đầu ngón chân là có thể cưỡi trên vai Thẩm Sơ Hoa.
"Sao dáng cậu lại đẹp như vậy!" Người quay phim cảm thán.
Hàn Đông kinh ngạc, "Tôi từng chụp ảnh bìa tạp chí anh chưa thấy sao?"
"Thấy rồi, căn bản là không nhận ra."
Hàn Đông, "..."
Vương Trung Đỉnh còn chưa đến gần chỗ quay, chợt đã nghe tiếng cười cuồng dã kia của Hàn Đông.
"Đừng đừng đừng... Ha ha ha ha... Không được... Ngứa chết ta..."
Người bình thường vừa nghe chỉ biết đây là bị chạm mà ngứa, nhưng Vương Trung Đỉnh không biết nghĩ đi đâu, sắc mặt đột nhiên lại chìm xuống, không khỏi bước nhanh hơn.
Kết quả sau khi đi vào, như cũ chỉ nghe tiếng không thấy người.
Vương Trung Đỉnh quay sang Lỗ đạo diễn hỏi, "Người đâu?"
Lỗ đạo diễn sửng sốt, "Ý cậu là ai?"
Vương Trung Đỉnh giống như vừa mới ý thức ra mình là đến tham ban đoàn, không phải đến thăm một người.
"Cái vị đang cười kia." Nhị Lôi thay Vương Trung Đỉnh trả lời.
"Cậu nói Hàn Đông a? Ở trong phòng hóa trang."
Vương Trung Đỉnh đến gần phòng hóa trang, thấy Hàn Đông đang bị đặt trên giường để sơn màu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-mang/1349860/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.