Thời gian giống như ngừng lại.
Không biết qua bao lâu, Hàn Đông rốt cục một đầu đâm vào khuỷu tay Vương Trung Đỉnh, cố thế nào cũng không dậy nổi rồi. Có lẽ là thật sự mệt mỏi, cộng với hai ba ngày không hề chợp mắt, ngay cả khí lực mộng du cũng không còn.
Kỳ thật sau đó, Vương Trung Đỉnh hoàn toàn có thể gọi bảo tiêu bên ngoài khiêng Hàn Đông về ký túc xá, nhưng lại sợ Hàn Đông đang ngủ lại "Ngàn dặm không xa" lao tới đây, để bớt việc vẫn chấp nhận tạm để hắn ở lại.
Hàn Đông lần này ngủ liền không tái tỉnh lại, văn phòng khó mới được thanh tĩnh lại.
Đột nhiên một trận chuông cửa vang lên.
"Vương tổng, đây là vạn tiểu thư bảo cho tôi giao cho ngài."
Vương Trung Đỉnh thấy bị gửi về chính là hộp chocolate, trong lòng có vài phần khó hiểu, Vạn Lý Tình không phải người lòng dạ hẹp hòi, sao chỉ bởi vì một chút việc nhỏ này lại không tiếp nhận nhân tình của mình?
"Được rồi, tôi biết rồi, cậu đi đi."
Sau khi nhân viên chuyển phát đi rồi, Vương Trung Đỉnh mở hộp chocolate ra, thấy "Cảnh tượng thê thảm" bên trong không khỏi sửng sốt.
Nói là chó gặm một chút cũng không khoa trương, nếu như là muốn tạo sự lãng mạn, ít nhất cũng nên cắn chỉnh tề chút a, đằng này này đông thiếu một miếng tây thiếu một miếng, mấy ai có thể "Tiêu thụ" được nổi?
Hàn Đông chạng vạng mới tỉnh lại, lập tức đi ra bên ngoài, vừa vặn thấy hộp chocolate kia.
"Ăn đi, đều là để dành cho anh." Hàn Đông cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-mang/1349826/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.