Du Minh vừa trở lại phòng liền nhận được điện thoại của đoàn phim, suy xét khoảng thời gian này mọi người phải bận rộn quay quầng, đạo diễn quyết định cho nghỉ đột xuất một ngày, điều chỉnh tốt trạng thái rồi quay lại làm việc.
Khó có được một ngày nghỉ, Du Minh nhanh chóng nhân cơ hội chăm sóc đôi mắt (ngủ),kết quả vị tổ tông sống cách vách này khóc nửa ngày, đi ra đi vào nửa ngày, đêm khuya khổ luyện Anh ngữ, sáng sớm hôm sau lại tràn trề sức sống gõ cửa.
"Minh nhi, minh nhi, nên rời giường!"
Du Minh nhìn đồng hồ một cái, mới 6 rưỡi? Trở mình lại tiếp tục ngủ, lại bị tiếng đập cửa rung trời đánh thức.
"Du Minh, cậu xảy ra chuyện gì a? Gọi cậu mấy lần vẫn không thấy? Cậu là thuộc loại biểu hiện lười biếng, cậu như vậy không thấy có lỗi với Vương tổng vất vả vun đắp cho cậu sao?"
Những lời này đều là lời bình thường Du Minh phải nói với hắn, kết quả như thế nào hôm nay lại lật lại?
Du Minh mở cửa, thấy Hàn Đông liền không nhịn nổi sửng sốt, bên trên áo sơmi xanh da trời, phía dưới quần âu tu thân, dưới chân một đôi giầy da buộc dây mới, cả một dáng người điêu khắc, dáng người tùng bách (hiên ngang),kiểu tóc mới, khí chất lão luyện. Người không biết còn tưởng rằng sắp đi lên sàn catwalk, kỳ thật chỉ là đi diễn quỷ mà thôi.
"Cậu làm gì mà mặc thành như vậy? Hôm nay có sự kiện sao?" Du Minh khó hiểu.
"Vì cái gì nhất định phải có sự kiện? WHY?" Hàn Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-mang/1349824/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.