Vương Trung Đỉnh muốn đẩy Hàn Đông ra, nhưng đẩy thế nào được a?
Hàn Đông nhận thức được "hang ổ này" không có mùi hương thung, hai tay tựa như cái kìm nhổ đinh, bấu chặt vào eo Vương Trung Đỉnh sâu cả nửa tấc. Nếu dùng biện pháp mạnh, đánh thức Hàn Đông không nói, còn lại hai người cũng sẽ chịu liên luỵ.(? không hiểu lắm)
Bàn tay to lớn của Vương Trung Đỉnh nắm lấy "cái đuôi thỏ" của Hàn Đông, muốn tách đầu của hắn khỏi ngực mình, kết quả da đầu đều căng rồi, mặt Hàn Đông vẫn là chôn ở trong lòng y không nhúc nhích.
Thơm, thật là thơm.
Áo sơ mi của Vương Trung Đỉnh có mùi thơm của cơ thể.
Rơi vào đường cùng, Vương Trung Đỉnh đành phải đem nhánh hương thung cắm vào cổ áo mình, để mùi từ lá cây theo vải áo lan ra.
Quả nhiên, đầu Hàn Đông đang không sợ chết dán vào quần áo y, bắt đầu chậm rãi di chuyển xuống...
Cuối cùng hạ cánh nhẹ nhàng ở giữa hai chân Vương Trung Đỉnh.
Ngạch... Cả cơ thể Vương Trung Đỉnh trong nháy mắt đều đóng băng.
Cương sửng sốt một lát, Vương Trung Đỉnh lại vứt nhánh hương thung ra, đem đầu Hàn Đông chầm chậm nhấc lên, chấp nhận số phận như trước đặt về trên ngực mình. Bỏ đi, vẫn là ở đây đi.
Đại khái qua hơn hai mươi phút, cơ thể Hàn Đông mới chậm rãi nơi lỏng xuống, một lần nữa nằm lại trên giường.
Mặc dù chán ghét "hàng" này, Vương Trung Đỉnh vẫn đắp chăn lên cho hắn.
Lúc đi ra ngoài, Vương Trung Đỉnh phát hiện còn có một gian phòng đèn cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-mang/1349800/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.