Chỉnh sửa: Gấu và Thỏ 
* * * 
Buổi chiều ngày hôm sau, Nhị Lôi vào văn phòng của Vương Trung Đỉnh. 
“Vương tổng, thông tin của cái người anh muốn có rồi này.” 
Nhị Lôi của là cánh tay đắc lực của Vương Trung Đỉnh, so với Phùng Tuấn thì không bằng, rất ít khi nhúng tay vào sự vụ công ty. Phàm là chuyện riêng và mấy chuyện vặt vãnh, Vương Trung Đỉnh rất thích giao cho cậu ấy xử lý. 
“Người này tên là Hàn Đông, cậu ta…” 
“Chờ chút,” Vương Trung Đỉnh đột nhiên ngắt lời, “Tên cậu ta là gì?” 
Nhị Lôi nhìn lại đọc từng chữ: “Hàn — Đông [东]!” 
“Đông trong đông tây [东西] hay Đông trong mùa đông [冬天]?” 
[Mấy từ đông trên đều cùng âm là dōng] 
“Đông trong đông tây.” 
Vương Trung Đỉnh không hiểu nổi, gọi tên khác không được sao? Lại là tên này! 
“Năm nay 27 tuổi, người miền Bắc bình thường, có 5 năm làm diễn viên quần chúng, tới nay vẫn không có chỗ ở cố định.” Đọc đến đoạn sau Nhị Lôi lén liếc nhìn Vương Trung Đỉnh một cái, biết thể nào hắn cũng thấy phiền phức, nhưng lại không thể không nói, “Tự xưng Thần tiên đệ nhất đế đô, am hiểu phán đoán vận thế, phong thủy, con đường thành danh, nhất là nhân duyên…” 
“Được rồi được rồi.” Vương Trung Đỉnh quả nhiên đen mặt, “Tìm cái quan trọng mà nói!” 
Nhị Lôi đành phải lược bớt đoạn này, “Từ nhỏ bị cha mẹ bỏ rơi, gửi nuôi tại nhà bác, sau vì xóm bên có một gia đình có ba đứa con gái không có con trai nên gửi cậu ta qua làm con thừa tự, cũng chính là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-mang/1349777/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.