Ngọc Học Cung đang nghĩ, viện binh của đế quốc Thần Châu đã đến, lấy binh lực mà nói, hai bên lúc này là sức mạnh ngang nhau, thậm chí bên đến quốc Thần Châu còn hơi chiếm thế thượng phong. Nhưng chuyện đầu tiên mà chúng làm trong hoàn cảnh này lại là rút quân về Thừa Thiên! Xem ra, Lăng Thiên hoàn toàn không muốn khai chiến trong tình trạng thời tiết như này!
Thông tin này, nhất định phải bẩm báo với hoàng thượng, cũng xem như là lấy chút công chuộc tội
Có điều hắn không ngờ rằng, bọn hắn dẫn quân đến gây nên tổn thất thương vong lớn như vậy cho đế quốc Thần Châu, một sát thần nổi tiếng như Lăng Kiếm sao có thể dễ dàng tha cho chúng về? Kể cả là thả ra rồi, thì sao có thể không có hậu chiêu? Quân đội của đế quốc Thần Châu đã tiến sâu vào trong rừng, không còn nhìn thấy chút tung tích gì. Hiện trường lúc này chỉ là một mớ hỗn độn, nhưng xem xét cẩn thận thì có thể nhận ra, tất cả những thi thể binh sĩ của đế quốc Thần Châu đều đã được đưa đi! Gọn gàng sạch sẽ, đến những thanh đao kiếm của họ dùng cũng được thu nhặt lại không thiếu một thanh…trên mỗi một thanh đao, kiếm đều có khắc tên của người sử dụng nó, những thanh đao kiếm đó đều sẽ được bồi táng cùng với chủ nhân của chúng.
Bầu trời vẫn ảm đạm như vậy, những tiếng gió ào ào thổi tới, bão tuyết đã ngừng, cả sơn cốc này, trong sự mông lung dường như vẫn nghe thấy đâu đó quanh đây những tiếng hô hào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu/3786411/chuong-783.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.