Người đàn ông cao lớn sắc mặt trầm xuống: "Các người là ai vậy? Chuyện này với các vị mà nói chắc chắn là tự rước họa vào thân?" Hắn
đã phát giác ra được mấy người thiếu niên này không phải là dễ bắt nạt, trong khẩu khí của hắn tuy vẫn có ý ra oai, nhưng đã ôn hòa hơn
rất nhiều, nếu không dựa vào cái kiểu tính cách xưa nay của hắn, thì có lẽ đã rút đao lao đến rồi! Cái người bị hắn dùng đũa đánh cho một
cái vào đầu nhìn thấy tư thái này của hắn, tự cảm giác thấy chưa chắc đã ăn được, liền rụt đầu, không nói câu gì, "Ta là ai ư? Ta là ai cùng
vậy thôi, ngươi xứng để biết tên ta sao?" . Người thiếu niên có râu quai nón, cười lớn một cách ngạo mạn: "Cũng chỉ là mấy tên vô lại các
ngươi, chỉ biết ưc hiếp bắt nạt người không biết võ công, nghe thì thấy oai phong quá nhỉ!" Hắn đột nhiên trầm sắc mặt xuống: "Ta cũng
muốn hỏi, các người là ai? Mà lại dám giờ trò càn quấy ở thành Thừa Thiên này? Càn quấy trước lúc Lăng Gia lập quốc? Nhà ngươi mọc
được mấy cái đầu?!" . Người đàn ông to béo bỗng ngớ người, lập tức tức giận, quát lớn: "Bọn cẩu tạp chủng từ đâu đến, dám vô lễ với sứ
giả của Tiêu Gia? Muốn chết sao? Mau nói tên ra!" . Người thiếu niên không thèm để ý, nói: "Tiêu Gia? Có phải là Tiêu Gia mà đang b
phong tỏa kín mít trong núi không? Đến cửa nhà còn ra không nổi, còn dám nói Tiêu Gia cái gì? Ngoài việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu/3786358/chuong-730.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.