.
Trên vai truyền đến cơn đau nhức làm cho tâm thần Lăng Thiên lộ ra một kẻ hở nhỏ, Đau đớn kịch liệt làm cho toàn thân hắn co giật một trận, Cấp tốc lui về phía sau, Vừa lùi lại, chân trái tức thì truyền đến một trận đau nhức, hóa ra, chân trái cũng bị thương, Lực chú ý của Lăng Thiên nhất thời bị thay đổi, tâm thần vừa kiểm tra thương thế ở chân trái thì liền lúc đó, cảm giác đau đớn ở vai trái giảm đi,
Lăng Thiên ngẩn ra, nhất thời bừng tỉnh đại ngộ, bởi vì toàn bộ tinh thần mình tập trung ở trên chân trái, đương nhiên sẽ không chú ý vai trái, điều này không có nghĩa là vết thương ở vai trái không đau, đau đớn vẫn tồn tại như trước, nhưng toàn bộ lực chú ý của Lăng Thiên đã chuyển đổi đến chân trái, cho nên lúc này mới cảm thấy chân trái đau nhức hơn so với vai trái
Cỏi lòng Lăng Thiên chợt rộng mở, Ta đặt toàn bộ lực chú ý trên người Lôi Chấn Thiên, cho nên mới bị khí cƠ của hắn đỘt nhiên được đề thăng chấn nhiếp, chỉ cần dời đi một chút lực chú ý thì sẽ không khó chịu như vậy nữa, Nhưng là sau khi di chuyển lực chú Ý, làm sao mới có thể tránh khỏi công kích của đối phương? Hết sức chú ý để tránh đòn còn khó để thoát khỏi truy kích, huống hồ là hoàn toàn chuyển chú ý qua phương diện khác? Đây chẳng phải là tùy ý đối phương đả kích hay sao? Lôi Chấn Thiên nhìn Lăng Thiên cười dữ tợn, trào phúng nói: "Lăng Thiên, ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu/3786267/chuong-638.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.