Mắt thấy khinh công xuất quỷ nhập thần của Lăng Thiên, thực sự khiến Đông Phương Kinh Lôi giật nảy mình. Khinh công trước kia của Lăng Thiên tuy cũng cao cường, nhưng tựa hồ chưa đạt tới mức như hiện tại? Đông Phương Kinh Lôi nhìn phương hướng mà Lăng Thiên lướt đi, thần tình trên phức tạp. Trong lòng đột nhiên có một loại cảm giác như bước lên thuyền tặc không thể bước chân xuống được. Sự lựa chọn ngày hôm nay không biết có chính xác hay không? Đã lên thuyền tặc, còn không xuống được vậy thì chỉ đành chuẩn bị chu đáo mà hành động cùng "tặc" mà thôi.
Sắc trời tối dần, trăng khuyết ưu nhã treo trên lưng chừng trời, sao bắt đầu lấp lánh không ngừng.
Bóng đêm đã ập xuống.
Lăng Thiên toàn thân mặc áo dạ hành bó màu đen, mặt cũng che khăn đen, chỉ lộ ra đôi mắt lấp lánh hàn quang, chăm chú bám vào cành của một cây đại thụ, giống như là vô hình vô chất.
Dưới đại thụ là một trạch viện cực lớn liên miên không thấy điểm cuối, chính là đại trạch vang danh thiên hạ của Đông Phương thế gia, chiếm một khoảng đất không kém Ngọc gia là bao, quả nhiên là đại thế gia có tiếng đương thế, hơn xa Dương gia hoặc có thể nói là Lăng gia trước kia.
Cây đại thụ này, cũng là sinh trưởng bên trong Đông Phương thế gia, là một gốc cao to nhất. Trên dưới phải tới mấy chục trượng, cũng không biết là đã có bao nhiêu năm tuổi rồi, chỉ thấy thân cây nứt nẻ, e rằng bảy tám người ôm cũng ôm không xuể, trên cây thậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu/3786158/chuong-529.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.