Con ngươi của người thanh niên co lại:
- Ngươi rất cuồng!
- Cũng vậy.
Hai người giằng co, khí cơ liên tiếp đề cao.
Đường Tiểu Đông có thể cảm giác được sát khí lạnh lẽo của đối phương giống như di sơn đảo hải ập tới, áp bách tới mức khí huyết trong cơ thể hắn không hiểu sao cuồn cuộn bốc lên, khó chịu muốn phun máu.
Kháo, giống hệt như miêu tả trong các tiểu thuyết võ hiệp, bằng vào khí thế cũng có thể lấy mạng người.
Đư
ng Tiểu Đông có chút cơ linh, biết đối phương sắp xuất thủ.
Tiên hạ thủ vi cường, hậu hạ thủ tao ương, hắn dí mạnh cò súng.
Một tiếng nổ vang điếc tai cùng tới tiếng kêu thảm thê lương vang lên, người thanh niên kia giống như bị một cỗ lực lượng vô hình cường đại đánh mạnh, thân thể cao lớn bỗng nhiên bật ngược phía sau, thanh phi đao kẹp nơi tay không biết đã ném đi nơi nào.
Ám khí thật nhanh, uy lực thực đáng sợ.
Lão giả mất một lúc mới hồi phục lại tinh thần, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Ngươi giết hắn?
- Kháo, hắn muốn giết ta, lão tử đương nhiên…
Đường Tiểu Đông còn chưa nói xong, đột nhiên cảm giác con mắt hoa lên, trong kinh hãi cảm giác được một cơn gió mạnh thổi tới, theo bản năng xoay người né tránh.
Phịch một tiếng trầm muộn, hắn chỉ cảm thấy trước ngực chấn động, lực lượng cường đại đẩy văng hắn đi, theo sát đó là tiếng thét chói tai, Lôi Mị vẫn khoanh tay đứng nhìn nổi giận quát một tiếng, thân thể lóe lên vài điểm hàn tinh, thả người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu/179524/chuong-14.html