Tiếp xúc tới ánh mắt tràn ngập dịu dàng tiếu ý của Lôi Mị, Đường Tiểu Đông ngẩn ra.
Sẽ không phải là tới tìm bản thân nha?
- Thư Tiệp, tốt nhất ngươi nên đuổi hai người kia đi rồi tiếp tục bàn lại.
Khuôn mặt Lôi Mị cười dài, vặn vẹo vòng eo nhỏ nhắn, giống như đón gió xuân bước tới trước mặt Đường Tiểu Đông.
Ngoài cửa lớn
có hai lão giả mặc hắc bào chen chúc tiến vào, Thư Tiệp nữ giả nam trang đột nhiên biến sắc mặt, nắm lấy chuôi thanh trường kiếm đặt trên bàn, hai vai nhoáng lên, đạp chân rời đi, tốc độ cực nhanh, đủ khiến kẻ khác nghẹn họng nhìn trân trối.
Hai lão giả vừa mới tiến vào hóa thành hai đạo bóng đen, đồng thời đuổi theo.
Kháo, khinh công trong truyền thuyết?
Lôi Mị thản nhiên cười:
- Đường công tử?
Đường Tiểu Đông không khỏi sờ sờ mũi chính mình một chút, ngượng ngùng cười, trong lòng đã xác định Lôi Mị đến bởi vì chính mình.
Người mị, thanh âm ôn nhu càng thêm mị, kháo, thực sự xứng với cái tên mị a!
- Lôi… Cô… Cô nương…
Ta xxxx, trước mặt mỹ nữ dĩ nhiên cà lăm?
- Uhm.
Lôi Mị nhẹ giọng đáp một tiếng, trong đôi con mắt quyết rũ mang theo vẻ ôn nhu nói không nên lời.
Trong lòng Đường Tiểu Đông đột nhiên kinh hoàng.
Thanh âm của Lôi Mị ôn nhu nói không nên lời, mang theo mấy phần vui sướng, còn có ngượng ngùng nhè nhẹ. Biểu tình e thẹn ngọt ngào trên mặt giống như nàng dâu vừa mới bước vào cửa nhà chồng, kiều mị động lòng người. Đôon mắt say chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu/179515/chuong-5.html