Vậy ba trăm lượng bạc chẳng phải là 3 vạn đồng tiền sao?
Đường Tiểu Đông xoa xoa hai gò má ngồi xuống:
- Tiểu nhị, một lồng bánh bao, rượu ngon thức ăn ngon cũng lên một chút.
- Được, khách quan trước tiên dùng bánh bao, rượu và thức ăn rất nhanh sẽ mang lên.
Gặm hết bốn chiếc bánh bao nhân thit, cái bụng không còn k
u gào như trước, rượu và thức ăn cũng mang lên rồi. Đường Tiểu Đông thưởng thức một chút, vị đạo không tồi, xã hội cũ không có bột canh mỳ chính các loại dĩ nhiên có thể làm ra được thức ăn ngon như vậy, không khỏi khiến hắn phải bội phục.
Tuy rằng rượu không tốt như XO thời hiện đại, nhưng cũng rất tinh khiết, mang theo mùi thơm và vị tinh khiết của gạo, vào miệng khá ngọt, độ cồn không lớn.
- A Ngưu ca?
Cảm giác phía sau có người, Đường Tiểu Đông theo bản năng quay đầu.
Là một người thanh niên thân thể khỏe mạnh, quần áo mộc mạc, cái miệng rộng đang ngoác ra nhìn hắn:
- A Ngưu ca, thực sự là huynh, tìm được huynh rồi, ha ha.
Người thanh niên kia vừa kéo tay hắn vừa nhảy, biểu tình vô cùng kích động.
Khụ… Khụ… Khụ…
Đường Tiểu Đông đang uống rượu bị giật tới kho khan kịch liệt, mặt đỏ tới tận mang tai, trợn mắt nhìn ngược lại.
- Ta… Ta… Gọi… A Ngưu…
Hắn chỉ vào mũi chính mình, toàn thân choáng váng.
- A Ngưu ca, vì sao huynh? Không nhận ra A Đức ta rồi?
Vẻ mặt người thanh niên lo lắng, cố sức lay động thân thể của Đường Tiểu Đông.
A
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu/179513/chuong-3.html