- Ngươi... Ngươi
Lan Tinh Lâu nhất thời có chút phản ứng không kịp, cho là lỗ tai của mình nghe lầm.
Đường Tiểu Đông mỉm cười nói:
- Tiểu chất nói là, tiểu chất có một diệu kế khiến cho bá mẫu cam tâm tình nguyện gật đầu đồng ý gả Trữ cô cô tới đây!
- Thật sao?
Lan Tinh Lâu kích động nắm hai vai Đường Tiểu Đông:
- Kế tốt là gì?
Kháo, lực tay của lão gia nầy ghê gớm thật, tựa hồ muốn bẻ gãy xương vai của hắn.
Thấy vẻ mặt Đường Tiểu Đông thống khổ, Lan Tinh Lâu phát giác tự mình thất thố.
Lão vội vàng buông tay, cười lấy lòng:
- Hiền chất, bá phụ nhất thời kích động vạn phần. hắc hắc...
Vẻ mặt Đường Tiểu Đông đau khổ, liều mạng xoa bả vai mình.
Lan Tinh Lâu thở dài sau đó khom người:
- Hiền chất a, van xin ngươi đừng thừa nước đục thả câu với bá phụ.
Vẻ mặt vội vã của lão làm trong lòng Đường Tiểu Đông cười trộm không dứt: Lần này đến phiên ngươi van xin ta sao? Hắc hắc.
Hắn ấp a ấp úng nói:
- Tiểu chất thúc đẩy hảo sự của bá phụ, vậy chuyện của tiểu chất…
Lan Tinh Lâu nào phải người ngốc, sao có thể không biết ý tứ của hắn. Sắc mặt lão đột nhiên biến đổi, mắt hổ bạo phát ra thần quang khiếp người.
Đường Tiểu Đông không đổi sắc mặt, nghênh đón ánh mắt của lão.
Hai người trợn mắt nhìn nhau thật lâu, Lan Tinh Lâu hung hăng một dậm chân:
- Coi như tiểu tử ngươi xảo quyệt!
Trong lòng Đường Tiểu Đông mừng rỡ chỉ muốn cười to mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu/1557428/chuong-473.html