Cùng chung một nghi hoặc, Lý Thiết Y, Lý Hưng Chu và Trần Huyền Lễ cũng dựng thẳng lỗ tai lên muốn nghe.
Bọn hắn biết đó là lời nói Đường đại nhân dùng để mắng người Cao Lệ, nhưng mà không biết ý tứ chân chính.
- Bổng tử thôi...
Đường Tiểu Đông cũng không biết có nghĩa gì, chẳng qua thấy trên internet người trong nước mắng vậy, hắn hàm hồ nói:
- Các người nghĩ nó là cái gì thì nó là cái đó.
Người Cao Lệ bằng bổng tử, rất nhanh truyền khắp toàn quân.
Cứ điểm nhiều năm không trải qua chiến tranh, uy danh của nó đã khiến tướng lãnh của Uy quốc tâm sợ mật run, cho dù tấn công Cao Lệ, cũng không có bất kỳ tướng lãnh nào dám tấn công cứ điểm Thiên Diệp.
Thủy sư Đại Đường và hạm đội thủy sư Uy Quốc đánh nhau ở sông Bạch Mã đã sớm truyền tới Cao Lệ, hạm đội Uy quốc cơ hồ toàn quân bị diệt, trong thời gian ngắn sẽ không thể uy hiếp đến Cao Lệ.
Thủy sư Đại Đường và thủy sư Cao Lệ khai chiến, hạm đội Hạ Tu tổn thất thảm trọng, đã làm chấn động cả nước Cao Lệ, bất quá hạm đội thủy sư Đại Đường có lợi hại hơn nữa, cũng không dám xuyên qua hải vực quần đảo A Khấu được mệnh danh là đường biển tử vong, muốn vượt qua hải vực A Khấu, ít nhất phải nửa tháng mới có thể đến Thiên Diệp, ngươi cứ tiếp tục kê cao đối ngủ ngon mấy ngày.
Quân coi giữ phi thường yên tâm ngủ say, hoàn toàn không nghĩ tới Trần Huyền Lễ đang dẫn dắt binh lính tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu/1557373/chuong-418.html