Lôi Vân Phượng kịp phản ứng đôi môi giật giật, cắn răng một cái, đốt lên mấy mai hỏa tiễn.
Hỏa tiễn gào thét lên không, giữa không trung vẽ đường cong hoàn mỹ, bắn vào trong đám Uy khấu đang ngẩn người, ầm ầm nổ mạnh.
Đại hỏa tận trời cùng với khói đặc cuồn cuộn, vô số chân tay cụt cùng giáp vỡ bay tán loạn xung quanh, tiếng kêu thảm không dứt bên tai.
Nổ mạnh kịch liệt liên tiếp làm Uy khấu đang lúc ngẩn người giật mình tỉnh lại, trong con mắt âm u của một trung niên Uy khấu mặc áo choàng màu bạc, cưỡi một con ngựa cao lớn thoáng hiện hàn mang tham lam, trường đao trong tay chỉ vào Lan Đình cao giọng quát:
- Nữ nhân kia, ta muốn sống.
- Ai bắt sống nàng ta, tiền thưởng vạn lượng.
Một vạn lượng hoàng kim, đó là một con số thiên văn, một của cải kinh thiên.
Dưới trọng thưởng, tuyệt đối có dũng phu, một số cao thủ bên cạnh hắn gào rú lên, đồng loạt vung đao lao ra.
Một đoàn Uy khấu đông chi chít vung đao đánh tới, Lan Đình đạp chết một tên Uy khấu, một lần nữa mượn lực nhảy lên, khi bay vụt qua một tòa tiễn tháp thì thuận tay châm ngòi thuốc nổ.
Lúc rơi xuống đất đâm một kiếm vào cổ họng một tên Uy khấu, một cước nhảy lên, đạp bay thi thể đánh ngã Uy khấu đang lao tới phía sau, tiếng kêu thảm thê lương cùng với tiếng gãy của xương cốt truyền ra.
Nàng một lần nữa đề khí nhảy lên, đang ở giữa không trung, quát nhẹ một tiếng, vung ta quăng bao thuốc nổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu/1557357/chuong-402.html