Bàn tay của Đường Nhu đang day day lỗ tai của tướng công, hẳn là trận chiến điên cuồng đêm qua khiến nàng tức giận?
Nhớ tới đêm qua, khuôn mặt Lý Đằng Giao phủ đầy ráng hồng, trong thẹn thùng càng toát ra xuân tình nồng đậm làm rung động tâm hồn.
Loại chuyện vừa kích thích vừa mới mẻ này, khiến nàng cảm thấy rất vui vẻ, hì hì, nàng rất thích.
Đường Nhu tiếp xúc với ánh mắt ám muội của nàng, mặt đẹp đỏ lên, bất quá bàn tay vẫn níu lấy lỗ tai của tướng công không rời.
Nhìn biểu tình của nàng, tựa hồ quả thật có chút tức giận.
- Ai, Nhu biểu muội, nàng nhẹ tay chút, đau quá...
Đường Tiểu Đông nhăn nhó.
Đêm qua còn muốn chết muốn sống, trời vừa trở mặt sao?
- Nhu tỷ tỷ...
Lý Đằng Giao thay hắn cầu tình:
- Là Đằng Giao không đúng, không liên quan đến tướng công...
Gương mặt Đường Nhu càng đỏ hơn, thần thái bẽn lẽn, thẹn thùng động lòng người.
Nàng xấu hổ nói:
- Không phải... Việc này...
- Không phải chuyện này?
Vẻ mặt Lý Đằng Giao mờ mịt.
Đường Nhu hừ một tiếng, điều chỉnh khuôn mặt nói:
- Muội hỏi hắn hôm qua đã làm chuyện tốt gì?
Ngày hôm qua? Ba người không phải ở trên giường lớn làm chuyện ấy sao?
Mặt đẹp của Lý Đằng Giao lại đỏ bừng một trận.
Ai, tiểu ni tử chết bầm này hại nàng một đêm, lại nghĩ tới phương diện kia...
Thần thái Đường Nhu bẽn lẽn, đưa một tấm thiếp mời đỏ thẫm tới trước mặt nàng, thở phì phì nói:
- Tự muội xem đi.
Lý Đằng Giao nghi hoặc, liếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu/1557301/chuong-346.html