Có nên diệt tên gia hỏa này hay không?
Đang lúc trầm ngâm, An Lộc Sơn cười ha ha nói:
- Đường đại nhân có phải vì chuyện thê thiếp trong nhà hợp bầy mà phiền não hay không?
Trong đầu của mọi người, không quản ngươi có bản lĩnh thế nào, bảy tám lão bà lớn, tranh đoạt người tình nhất định là khó tránh, là chuyện làm nam nhân đau đầu nhất.
Lời này dẫn tới tràng cười của quần thần, mọi người có mặt ở đây, ai mà chẳng tam thê lục thiếp? Mây con hổ cái trong nhà tranh đoạt người tình, đó là chuyện đau đầu muốn chết, trong nhất thời đều nhìn Đường Tiểu Đông đầy ý vị sâu xa, tỏ vẻ vô cùng đồng cảm.
Đường Tiểu Đông ha ha cười, nâng chén uống rượu, An Lộc Sơn thăng chức, chẳng mấy chốc dời đi lực chú ý của đám người.
Đang lúc uống rượu, Vương Ngạo Phong mặt mày hớn hở tiến vào, ngồi xuống một bàn đối diện với Đường Tiểu Đông.
An Lộc Sơn cười to nói:
- Vương đại nhân vừa mới kết hôn, ta còn tưởng rằng tân nương tử không chịu thả người, ha ha.
Vương Ngạo Phong mỉm cười ôm quyền nói:
- An đại nhân mở tiệc chiêu đãi, Ngạo Phong sao dám không nể tình, Ngạo Phong đến muộn, tự phạt ba chén.
Mọi người cười vang nâng chén, càng trở nên náo nhiệt, đương nhiên, trong đại sảnh cũng càng thêm ám muội, tận tình phóng túng.
Một đại thần chán nản đi vào, biểu tình xấu hổ, hắc hắc cười gượng vài tiếng rồi trở về chỗ ngồi của mình, cúi đầu uống rượu.
Mọi người đều hiểu rõ, cười vang không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu/1557294/chuong-339.html