Mới chạy đến rìa khu rừng, trong rừng cây đột nhiên xuất hiện hơn mười người cầm đao kiếm, sải bước bức tới.
- Trúng kế rồi!
Người bịt mặt cầm ngô câu kiếm hú lên quái dị:
- Giết ra ngoài!
Hắn xung phong múa may ngô câu kiếm đánh chết một gã hộ vệ của Vương gia, phóng tới một hướng khác, những người bịt mặt khác theo sát phía sau bảo vệ lão đại của bọn hắn, liều mạng phá vây ra bên ngoài.
Hơn mười kỵ binh từ quan đạo vọt tới, còn có một đám cao thủ Vương gia từ trong rừng cây giết ra, vây đám người bịt mặt này chật như nêm cối.
Bốn lão giả mặc hắc bào âm trầm vây quanh Vương Nguyên Bảo tràn đầy sát khí hiện thân.
Người bịt mặt cầm ngô câu kiếm nhìn thấy hắn, trong mắt toát ra vẻ sợ hãi, hắn múa may ngô câu kiếm liều mạng phá vây, nhưng bị một hắc bào lão giả bên cạnh Vương Nguyên Bảo ngăn cản, không thể phá vây.
Đại thế đã mất, người bịt mặt kia thở dài một tiếng, tay cầm ngô câu kiếm đảo lại cắt đứt cổ họng của mình, ngửa mặt ngã xuống.
Có người tiến lên, cởi bỏ khăn che mặt của hắn, lộ ra chân diện mục.
Vương Nguyên Bảo nhìn thấy hai mắt phát lạnh, sắc mặt trắng bệch, lớn tiếng quát:
- Khiếu Vân!
Một tên bịt mặt trong đám hắc y nhân run lên, trường kiếm trong tay leng keng rơi xuống đất, hai chân mềm nhũn, ngã quỳ xuống đất, run giọng nói:
- Cha...
Những người bịt mặt khác đã sớm sợ tới mức hồn phi phách tán, người nhát gan thì vứt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu/1557288/chuong-333.html