Đám khách nhân vừa nghỉ ngơi ăn uống trong nhà cỏ đều đồng loạt té lăn trên mặt đất bất tỉnh. Có nhiều người khi ngã xuống đụng trúng bàn làm hàng loạt bát đĩa rơi vỡ loảng xoảng. Thủ hạ của mình cũng ngã xuống hơn phân nửa, chỉ có mấy người vừa tiến vào chưa kịp ăn uống là còn tỉnh táo, nhưng cũng bị tràng cảnh trước mặt dọa cho choáng váng
"Tranh!" một tiếng, Thất Xích Thanh Phong của Công Tôn Diễm ra khỏi vỏ, dưới ánh dương quang lóe ra hàn mang lạnh lẽo kinh người.
Hai điếm tiểu nhị châm trà bưng thức ăn đột nhiên rút chủy thủ trong lòng ra, đồng thời xuất thủ.
Mấy tên thủ hạ của Công Tôn Diễm còn chưa kịp có phản ứng đã kêu thảm rồi ngã xuống hai người.
Hai điếm tiểu nhị kia sau khi xuất thủ giết chết hai người đối phương, lại tiếp tục công kích.
Năm thanh niên nam nữ vừa tiến vào kia cũng đồng thời rút kiếm tấn công.
Cùng lúc đó, một đám người bị mặt cầm vũ khí lợi hại trong tay đột nhiên từ bốn phía lao ra, bao vây toàn bộ nhà cỏ.
Công Tôn Diễm thối lui đến bên cạnh thủ hạ, cao giọng quát lên:
- Kết trận!
Năm tên thủ hạ còn sót lại đều rút ra vũ khí tùy thân, tạo thành một viên trận phòng ngự nhỏ.
Trong nhà cỏ, ba nam một nữ giáp công hai điếm tiểu nhị. Tiếng binh khí va chạm nhau vang lên lách cách.
Bốn đấu hai, hai điếm tiểu nhị mặc dù rất nhanh rơi vào thế hạ phong, nhưng vẫn chưa có dấu hiệu thất bại, có thể thấy được thân thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu/1557263/chuong-308.html