Nếu lão trượng nhân là sư tử há mồm, vậy hắn cũng không khách khí. Châu nhi là người hắn nhận làm nghĩa muội, dù thế nào cũng nên vì nàng mà tranh giành một thân phận tại Đường gia. Như vậy mới không làm Tần Thiên Bảo thất vọng, không phụ lòng người của Tần gia…
Đường đại tiên sinh cười ha ha:
- Không phải Châu nhi đã gọi lão Lục là nghĩa phụ rồi sao? Mà lại là nghĩa muội của cháu, đương nhiên là người của Đường gia ta. Kẻ nào khi dễ nàng, chính là coi thường mặt mũi Đường gia.
Có những lời này của đại bá, trong lòng Đường Tiểu Đông nhiều ít mới có chút cân bằng.
- Vậy còn Đường Mộc, đệ tử của Đường nhị bá?
Vẻ mặt Đường đại tiên sinh trở nên buồn bã, than thở:
- Người chết mọi chuyện cũng kết thúc, chuyện nhị bá, đại bá tạm thời không thể cho cháu câu trả lời thuyết phục. Còn cần phải có câu trả lời của các vị trưởng bối trong dòng họ mới được. Chỉ là v phần Đường Mộc, đại bá có thể thu hắn làm nghĩa tử.
Giá cả thỏa đáng, việc hôn nhân này rốt cuộc cũng xong.
Người trong đại gia tộc luôn luôn lấy lợi ích của gia tộc làm trọng. Tất cả đều phải lấy lợi ích gia tộc làm điểm xuất phát. Cho dù là lợi ích quốc gia và lợi ích gia tộc phát sinh xung đột, vẫn phải lấy lợi ích gia tộc làm chủ.
Cho nên, Đường Tiểu Đông cũng không trách Đường đại bá là sư tử há mồm.
Xử lý xong công việc trong gia tộc, cuối cùng chỉ còn lại Giang Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu/1557246/chuong-291.html