Qua lần này, hẳn là An Lộc Sơn cũng không còn cơ hội thân cận Dương quý phi nữa.
Theo lịch sử ghi lại, người này chính là bởi vì có quan hệ với Dương quý phi mới được Dường Huyền Tông sủng ái, lấy được chức vị Tiết độ sứ ba trấn, mới có cơ hội bồi dưỡng thực lực khởi binh tạo phản.
Bây giờ, lịch sử hẳn là sẽ không tái diễn nữa.
Ra khỏi hoàng cung, hắn liền tập tức tới Tướng phủ báo danh.
Lý Lâm Phủ hỏi chuyện từ quan, Đường Tiểu Đông chỉ đáp qua loa vài câu, giải đáp nghi hoặc trong lòng hắn.
Nói thật, Lý Lâm Phủ vẫn không hy vọng nữ tế từ quan theo kinh thương.
Thời đại này, tất cả giai cấp đều là hạ phẩm, chỉ có đọc sách mới là cao quý.
Văn nhân sĩ tử mới là rường cột nước nhà, chấp chưởng triều chính, thống trị đại sự thiên hạ. Những người khác, kể cả võ phu hùng mạnh chỉ xứng nghe theo sự chỉ huy của văn nhân sĩ tử, sống dưới quyền thế của văn nhân sĩ tử.
Tuy rằng quan hệ giữa Đường Tiểu Đông và Quý phi nương nương vẫn chưa vượt qua tầng trọng yếu cuối cùng, nhưng loại mờ ám này, so với vượt qua một tầng kia có gì khác biệt?
Dựa vào tầng quan hệ này, hơn nữa còn có quyền thế của Lý Lâm Phủ, hắn có vào cung báo danh hay không cũng không có người dám quản, huống chi chức quan giám sát nhạc luật này của hắn vốn là độc lập, thuộc sự quản lý của Quý phi nương nương.
Những khi lười nhác, thậm chí vài ngày liên tiếp hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu/1557243/chuong-288.html