- Vương Tam công tử, ngươi cho rằng trong đại sa mạc này, có thể thoát được truy sát của quân Huyết Lang Đột Kỵ sao?
Vương Ngạo Phong không cần suy nghĩ liền lắc đầu:
- Những lang tử này rất lợi hại. Truy sát ngàn dặm, người của ta gần như bị giết hết.
Người dẫn đường nói chỉ có thể tới đóng ở thành đất kia, chờ viện quân các bộ tộc đến.
Viện binh các bộ tộc?
- Mẹ nó, tên dẫn đường kia là gian tế của Thiết Bố Đô!
Đường Tiểu Đông chửi ầm lên.
Bọn họ đều là quân cờ trong tay Thiết Bố Đô. Bên người Vương Ngạo Phong cũng có một tên gian tế như vậy. Nhất cử nhất động của bọn họ đều nằm trong tầm kiểm soát của Thiết Bố Đô.
Vương Ngạo Phong lần này bị quân Huyết Lang đột kỵ truy sát ngàn dặm, khẳng định là quỷ kế do Thiết Bố Đô an bài.
Đột Lợi Khả Hãn đích thân dẫn thiết kỵ tinh nhuệ nhất đuổi theo, trong thành nhất định trống không. Thiết Bố Đô sẽ thừa cơ mà vào, cướp đoạt ngôi vị Hoàng Đế.
Quả thực là một chiêu độc địa!
Vương Ngạo Phong biến sắc, con ngươi hiện lên sát khí bén nhọn, dữ dội.
Đường Tiểu Đông lắc đầu nói:
- Không thể giết hắn. Chúng ta còn cần hắn kêu người cứu mạng.
Hắn chỉ vào thành đất nhỏ ở phía Bắc:
- Ta dẫn người đến đó trước bố trí, ngươi phụ trách dụ địch, tận dụng kéo dài thời gian cho ta.
Thấy mặt hắn hiện lên vẻ chần chờ, Đường Tiểu Đông quát:
- Mẹ nó! Không muốn chết thì mau hành động đi.
Vương Ngạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu/1557215/chuong-260.html