Đám người Đường Tiểu Đông nghe vậy sắc mặt khẽ biến, trong lòng mơ hồ cảm thấy không ổn. Xem ra đắc tội toàn bộ Đồ Lỗ Tộc, sợ rằng trên đại thảo nguyên này
không thể ngóc đầu dậy nổi nữa.
Quả nhiên, Đặng Phúc Điện lại nói, chính tộc trưởng Đồ Lỗ Tộc đã gây áp lực cho hắn, bức bách hắn trục xuất đám người Đường Tiểu Đông ra khỏi thành Tô Nạp.
Đám người Đường Tiểu Đông vừa sợ vừa giận, đều thoáng hiện sát khí lãnh lệ bá đạo.
Vẻ mặt Đặng Phúc Điện vô cùng áy náy, than thở:
- Cô phụ sự ủy thác Thiết Bố Đô Vương, Đặng mỗ vô cùng xấu hổ. Chỉ có thể vì công tử kéo dài thêm chút thời gian mà thôi…
Hắn đứng lên cúi đầu nói:
- Công tử chớ trách. Là thế lực Đồ Lỗ Tộc quá lớn. Lấy thực lực của Đặng mỗ không thể lo cho công tử chu toán, thực sự xin lỗi.
Tộc trưởng Đồ Lỗ Tộc tự mình đứng ra gây áp lực, muốn Đặng Phúc Điện lập tức trục xuất đám người Đường Tiểu Đông ra khỏi thành. Đặng Phúc Điện thì chỉ có thể tận lực kéo dài thời gian, nhưng tối đa cũng chỉ có thể kéo dài tới trước chạng vạng mà thôi.
Đường Tiểu Đông hiểu rõ ý tứ của hắn, muốn mình tận dụng thời gian còn lại, cố gắng nghỉ ngơi, bổ sung lương khô nước uống, vũ khí vật tư
Hắn cùng với Lôi Mị, Phượng Cô Cô liếc nhìn nhau, biết thành Tô Nạp không ở nổi nữa.
Nếu rời khỏi thành, nhất định sẽ gặp phải công kích của chiến sĩ Đồ Lỗ Tộc.
Lần hành trình ra tái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu/1557207/chuong-252.html