Thời điểm Tần Thiên Bảo phóng ra mũi tên, tuấn mã đã lao ra ngoài vòng vây, Đường Tiểu Đông ở giữa bắn phá một vòng, lại có mấy người kêu thảm ngả xuống đất.
Sa thương phải nhét hỏa dược vào rất phiền phức, Tần nhị bá đã sớm thu hồi súng, trong tay một nhuyễn tiên u ám phóng ra, như độc xà quấn lên người một cao thủ Bắc Cung thế gia, cổ tay bỗng rung lên, tên cao thủ kia bị đánh bay đi, ngay cả tiếng kêu thảm cũng chưa kịp phát ra, lúc rơi xuống đất đã gãy xương cốt chết tốt.
Mắt thấy ba người sẽ lao ra vòng vây, người của Bắc Cung thế gia kinh hãi sực tỉnh, người thanh niên cầm cường cung lúc nãy phản ứng không chậm, nâng cung nhắm vào Đường Tiểu Đông, bắt ra một tiễn "vèo". Hơn nữa tiễn thứ hai thứ ba đang trên đường kéo nỏ, tốc độ bắn ra có chút dọa người, dùng phương pháp bắn dồn dập.
Đang lao ra, chiến mã đột nhiên hí lên một tiếng bi thảm thê lương, ngã ầm xuống.
Đường Tiểu Đông cưỡi ở trên lưng ngựa bất ngờ không phòng bị, chỉ thấy sau lưng chấn động, trọng tâm đột nhiên mất, theo đó ngã xuống, sắc mặt Tần nhị bá khẽ
biến, trường tiên trong tay vung ra đúng lúc, quấn lấy phần eo Đường Tiểu Đông, để hắn lên lưng ngựa của mình.
Ba tiễn liên tiếp vừa nãy, hai tiễn bắn về ngựa, tiễn thứ ba bắn chính là người, kình tiễn bắn nhanh trúng ngay giữa lưng Đường Tiểu Đông, phát sinh một tiếng trầm muộn, lệch qua một bên.
Trước khi mai phục, người của Bắc Cung thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu/1557182/chuong-227.html