Buộc không còn cách nào khác, Đường Sương và Lôi Mị lấy nội công tinh thuần của bản thân mạnh mẽ đả thông một ít huyệt vị kinh mạch khác cho hắn, làm tu vi của hắn bay vọt.
Bất quá, miễn miễn cưỡng cưỡng tránh được công kích thứ hai của Đường Sương, đã làm Đường Tiểu Đông thở hồng hộc, cái loại cảm giác cật lực không còn chút lực này làm hắn thán, không có nội lực tinh thâm, thật đúng là không thể triển bộ pháp thần diệu quỷ dị của thuật kinh thân đề túng này.
Không có biện pháp, chỉ phải tiếp tục khổ luyện thôi.
Tròn một tháng không xuất môn, Lý Lâm Phủ đứng ngồi không yên, tự mình tới cửa vấn an, Đường Tiểu Đông đang có chuyện quan trọng muốn tìm hắn thương nghị, vội vàng xuất môn nghênh tiếp.
Lý Lâm Phủ vốn tưởng rằng nữ tế bởi vì thi không tốt, không mặt mũi gặp ai, nên mới trốn ở nhà, liền an ủi vài câu, lại thấy Đường Sương, Lôi Mị với biểu tình nghiêm túc ngồi ở một bên không chịu đi, nữ nhi bảo bối cũng là một bộ dạng lo lắng, trong lòng khẽ động, nhíu mày hỏi:
- Hiền tế có chuyện gì vậy?
Đường Tiểu Đông nói ra chuyện đó, Lý Lâm Phủ giận tím mặt, phẫn nộ quát:
- Là tên vương bát đản hỗn trướng nào làm?
Hắn giận dữ đứng lên, có vài phần uy thế khiếp người, làm trong lòng Đường Tiểu Đông không ngừng cảm thán.
Đường Tiểu Đông nói ra dự định của mình, Lý Lâm Phủ không chút suy nghĩ, một câu đáp ứng, lại đột nhiên cảm thấy không thích hợp, nhíu mày nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu/1557176/chuong-221.html