- Đường công tử nói hay lắm, rất có triết lý, Đoàn mỗ thụ giáo.
Dứt lời, không để ý tới phản ứng của Đường Tiểu Đông, phất tay áo rời đi.
Con mẹ nó, sao thay đổi nhanh như vậy?
Đường Tiểu Đông gãi gãi đầu, vẻ mặt tràn đầy biểu lộ nghi hoặc khó hiểu, bất quá nội tâm vẫn nhẹ nhàng thở ra một hơi, ít nhất Đoàn công tử đã từ đả kích thanh tỉnh trở lại, khôi phục được phong phạm trước kia.
Cuối cùng Đoàn công tử đã thối lui, hiện tại, chỉ còn hắn cùng với Vương Ngạo Phong.
Hai người nhìn nhau cười lên ha hả.
Tuy là sinh tử tình địch, nhưng tâm ý lại tương thông, cuộc quyết đấu chính thức giữa hai người bọn họ rốt cục cũng kéo màn khai mạc.
Tần Thiên Bảo ngồi ở một bên, vẻ mặt mờ mịt, hai người không phải là sinh tử đại địch hay sao? Sao lại giống như lão bằng hữu nhiều năm chưa gặp vậy?
Vương Ngạo Phong cười ha hả.
- Tốt hơn Đường huynh vẫn nên trung thực rời khỏi, ngươi căn bản không qua được cửa ải hữu tướng đại nhân đâu!
Nam nhân thiên kim Lý gia vừa ý, không ai có thể chạy trốn, Đường Tiểu Đông cũng không ngoại lệ!
Lý Lâm Phủ nổi danh là cưng chiều nữ nhi, Lý Đằng Giao được hắn coi như viện ngọc quý trên tay, chỉ cần nàng mở miệng, cho dù là trăng trên trời, Lý Lâm Phủ cũng sẽ không từ thủ đoạn, hái xuống cho nữ nhi bảo bối.
Xuất phát từ lợi ích, tiền đồ mà cân nhắc hắn không phải chưa từng có chủ ý với Lý Đằng Giao, bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu/1557132/chuong-177.html