- Khuê nữ nhà ai? Sao lại xinh đẹp như vậy? 
Có một vài vị công tử đẹp trai vốn đang theo đuổi Hà Hiểu Nguyệt bắt đầu dao động. Nội tâm thầm tính toán, hai đại mỹ nhân, đến cùng nên theo đuổi ai? Giống như hùng chưởng cùng ngư nhục, không thể có được cả hai. Cái này khiến cho người ta thực khó xử, bỏ qua một thứ, đó là chuyện đau lòng không khác gì bị lột da. 
- Muội muội chính là lão bản Nhất Phẩm Trai --- Hiểu Nguyệt cô nương? 
Tiểu mỹ nhân nhẹ nhàng hỏi, thanh âm như hoàng oanh, mềm mại êm tai, làn thu thủy nhu hòa nhìn về phía Hà Hiểu Nguyệt. 
Hà Hiểu Nguyệt không tự chủ được gật đầu. 
- Vâng, tỷ tỷ là... 
Mỹ nhân mỉm cười nói. 
- Thục trung Đường Nhu. 
Đường Nhu. 
Trái tim Hà Hiểu Nguyệt kỳ diệu không tên nhảy dựng lên, đập thình thịch. Người này... Người này không phải là một trong những vị hồng nhan của hắn sao? 
Chẳng lẽ là đến để hưng sư vấn tội. Bất quá, xem thần sắc của nàng, tựa hồ không giống? 
Trong lúc đó chợt truyền đến một tràng thanh âm rầm rầm rầm... Khiến mọi người giật nảy mình. 
Chợt có mấy vị công tử đẹp trai ngã ngửa ra, vạn phần chật vật từ dưới gầm bàn đứng lên, khuôn mặt anh tuấn đỏ bừng như say rượu. 
Cũng không phải bọn họ chấn kinh vì Thục trung Đường Môn thanh danh hiển hách bị nụ cười rực rỡ khiến cho nhật, nguyệt, tinh thần phải thất sắc của Đường Nhu khiến cho thần hồn điên đảo, thất hồn lạc phách, từ trên ghế ngã ngửa xuống dưới đất.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu/1557130/chuong-175.html