Món ăn này là do hắn cung cấp công thức chế biến? 
Vương Ngạo Phong nhíu mày dường như có điều suy ngẫm, tên này vì lấy lòng mỹ nhân, không biết tìm đâu ra công thức chế biến một món ăn ngon như vậy. Ma Bà đậu hũ, có lẽ món này thuộc về xuyên vị, nhưng sao chưa từng nghe qua bao giờ? 
Bất quá không thể không thừa nhận, lần giao đấu này, hắn tạm thời rơi xuống hạ phong. 
Khó trách vài lần giao phong trước đều thảm bại, tên này nhìn như cục mịch quê mùa, nhưng lại rất biết dùng tâm cơ, hấp dẫn được sự chú ý của mỹ nhân. 
- Đường công tử, không biết vị kia Ma Bà kia là danh sư phương nào, có thể giới thiệu cho Hiểu Nguyệt được không, Hiểu Nguyệt rất muốn bái sư học nghệ. 
Hà Hiểu Nguyệt khẽ thi lễ, tú mục nhìn về phía Đường Tiểu Đông, thần sắc tràn đầy khẩn trương, hi vọng, cùng mong ngóng. 
Đường Tiểu Đông cười ha hả. 
- Ma Bà hả.. 
Thấy Vương Ngạo Phong dựng tai lên lắng nghe, nội tâm khẽ động, hắn nói. 
- Kỳ thực chỉ là bịa đặt… 
Hà Hiểu Nguyệt nao nao. 
- Không có người này? 
- Ừ. 
Đường Tiểu Đông kiên trì trả lời. 
Ma Bà là ai? Sống ở thời đại nào? Căn bản hắn không biết, chỉ biết Ma Bà đậu hũ vô cùng nổi tiếng. Vốn là muốn nói nhăng một hồi, nhưng khi chứng kiến Vương Ngạo Phong tựa hồ lại đang có chủ ý quỷ quái gì đó, hắn dứt khoát mượn dùng phát minh của Ma Bà thành của mình. Dù sao lúc trước cũng đã đạo văn ăn cắp thành quả 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu/1557127/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.