Trầm Tích Nguyệt vội vàng đứng lên ôm quyền hoàn lễ. 
- Thì ra là Vương Tam công tử Tam công tử, Đoàn công tử, nhị vị thật đúng là khó được nhã hứng như thế. 
Ba người hiểu ý cười ha hả. Thấy Hà Ngụy bưng bếp lò trên tay, tựa hồ muốn đặt lên trên bàn, Đường Tiểu Đông vội vàng thu dọn bát đĩa, Tần Thiên Bảo cũng bưng cái nồi không kia lên. Hà Ngụy cười ha hả, vẻ mặt chất phác. 
- Mấy vị công tử, mời ngồi, nồi lẩu lập tức được dọn tới ngay. 
Hắn cấy lấy cây cời lò, gẩy gẩy mấy hòn than bên trong bếp. Bất chợt, một viên than củi nóng đỏ to cỡ ngón tay cái đột nhiên bay ra, rơi xuống người Đường Tiểu Đông. 
Đường Tiểu Đông bị dọa cho vội vàng nhảy dựng cả lên, mặc thù viên than rơi xuống mặt đất, nhưng vạt trước áo choàng của hắn vẫn bị đốt thành một cái động lớn, trong không khí tràn ngập mùi khét giống như là khi người ta đốt lông. 
- A, vị công tử này, lão hủ xin lỗi, xin lỗi... Bạn đang đọc truyện tại truyentop.net - truyentop.net 
Hà Ngụy luống cuống tay chân giúp hắn phủi phủi tấm áo choàng vẫn đang bốc khói, hơi khói tan đi, bất quá trên mặt chiếc áo choàng mới tinh mà Đường Nhu vừa mới tặng cho hắn đã nhiều thêm mấy chục dấu tay đen nhánh, bộ dạng vô cùng thê thảm. 
- Đại thúc, không sao, không sao đâu... 
Mặt mũi Đường Tiểu Đông tràn đầy bất đắc dĩ, cười khổ. 
Hiện tại chiếc áo choàng của hắn đã quá thảm rồi, bất quá người ta cũng không có cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu/1557123/chuong-168.html