Hắn quan sát sáu thanh niên đứng cách đó không xa, mặt không chút biểu tình, ánh mắt sắc bén, toàn thân quỷ khí tận trời, đều là loại sát thủ trời sinh khủng bố, nếu như thủ hạ của mình cũng có nhóm người như vậy thì thật tốt.
Hắn đi ở phía trước, Lý Ngạo hơi lui về sau, song song với Thạch Sùng Vũ, sáu thanh niên quỷ khí tận trời thì đi theo ở phía sau.
Thấy cô gia hiếu kỳ quan sát thủ hạ, Lý Ngạo thấp giọng giải thích:
- Bọn họ là ba mươi sáu thiên cương mà tại hạ bồi dưỡng huấn luyện.
Đường Tiểu Đông chợt động tâm, ha hả cười nói: - Lý tổng quản lợi hại, hay là cũng thay tại hạ huấn luyện một nhóm thủ hạ lợi hại như vậy?
- Cô gia quá khen.
Lý Ngạo đột nhiên hạ thấp giọng nói:
- Ngọc tiểu thư là do tại hạ dẫn người đi bắt, Tướng mệnh khó cãi, cô gia chớ nên trách móc.
Đường Tiểu Đông ngẩn ra, dừng bước trừng mắt đối phương.
Lý Ngạo thấp giọng nói:
- Cô gia chớ trách, Cửu phu nhân nói, Ngọc tiểu thư không có việc gì, Tướng gia chỉ là trách cứ cô gia và Ngọc tiểu thư quá thân mật, cho nên mới...
Thì ra là chuyện như vậy, tảng đá chẹn ngang họng của Đường Tiểu Đông đã được cất đi.
Cửu phu nhân tức là Hoắc Hàn Yên, lẽ nào Lý Ngạo và Hoắc Hàn Yên có quan hệ gì?
Lý Ngạo ho nhẹ một tiếng:
- Tại hạ thay Tướng gia lao lực nhiều năm, đã từng phạm sai lầm, thiếu chút nữa bị chém đầu, may mà Cửu phu nhân thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu/1557075/chuong-120.html