Chương trước
Chương sau

Thân thể cường tráng của Đường công tử, còn có thứ gồ lên nhìn qua đã biết không nhỏ kia, khẳng định để Vân Tiên đại tỷ chết đi sống lại, càng thấy càng thêm lóa mắt, hì hì…
Đoàn người nháy mắt với nhau mấy cái, hội ý cười, lặng lẽ rời khỏi cửa, còn đặc biệt khép lại cửa phòng bị đá gãy then trong.
Kha Vân Tiên cũng có suy đoán giống như vậy, chỉ là nàng đã sớm chuẩn bị tâm lý, thân thể không thuần khiết của chính mình, môn không đăng hộ không đối, chỉ cần có thể gả vào Đường gia, làm thiếp thì có sao? Có thể chiếm một phần nho nhỏ trong lòng hắn đã thấy mỹ mãn, còn nữ, nàng tự nhận đã biết rõ tính tình của Lôi Mị, chỉ cần không chọc vào nàng, tin tưởng nàng là một người hiểu tình đạt lý, hẳn là có thể chung sống hòa bình.
Chỉ là địa phương ước hội thực là, vì sao hết lần này tới lần khác lại chạy tới nhà tắm? Oan gia này khẳng định là đầu quá nóng, khiến Lôi Mị chưa hiểu chuyện bị chọc sợ hãi, ai, không thích hợp nha, oan gia này rất có tính tình, ôn nhu tới mức bản thân khó giữ nổi, chẳng lẽ Lôi Mị có ham mê gì khác sao?
Nàng nhẹ nhàng kéo kéo Đường Điềm, cùng nàng ta lui ra ngoài.
Lôi Mị đỏ bừng mặt liếc mắt nhìn Đường Tiểu Đông,
hạ thấp đầu, một tiếng cũng không nói, lập tức rời đi.
Xem ra lần này Lôi Mị có miệng cũng khó nói, cái chuyện kia đã bị các nàng cho là sự thực rồi, ha ha, nhảy vào Hoàng Hà cũng đừng mong tẩy sạch.
Trong lòng Đường Tiểu Đông mừng rỡ, nhìn chiếc áo choàng và chiếc giày nhỏ còn nắm chắc trong tay, nhún nhún vai, mặc y phục, nhẹ chân nhẹ tay bước ra ngoài, hoàn hảo trong lòng mọi người tự cho là biết chuyện gì xảy ra, đều trở lại phòng của chính mình.
Da mặt của tiểu cô nương người ta rất mỏng nha, nếu như gặp các nàng, sợ rằng xấu hổ nhảy sông tự vẫn cũng không phải không thể.
Đường Tiểu Đông nhẹ chân nhẹ tay bước lên lầu, thời điểm đi qua gian phòng của Lôi Mị, hắn dừng lại bước chân, giống như kẻ trộm ngắm nhìn bốn phía, xác định không có người nào nhìn lén, đưa tay thử một chút, cửa phòng chỉ khép hờ, trong lòng không khỏi mừng rỡ, đúng là tâm hữu linh tê nha.
Mần nữa ngắm nhìn bốn phía, sau đó đẩy cửa tiến vào, tiếp tục thăm dò bên ngoài một lần nữa mới yên tâm.
Nhìn bộ dáng dáo dác của hắn, Lôi Mị thở dài, lần này thực sự đúng là nhảy vào Hoàng Hà cũng không thể rửa sạch được, tuy rằng đã sớm muốn gả cho hắn, chỉ là biến thành như hiện tại, thực sự xấu hổ chết người.
Cảm giác được ánh mắt nóng cháy của hắn tập trung vào người chính mình, trong lòng không khỏi kinh hoàng, hai gò má cũng nóng bừng như lửa đốt, nàng hạ thấp đầu, không dám nghênh đón ánh mắt của hắn.
Một lúc lâu không thấy hắn nói lời nào, Lôi Mị nao nao, không khỏi ngẩng đầu lên, vừa vặn giao với ánh mắt nóng cháy kia, nàng xấu hổ ưm một tiếng, cuống quýt xoay người.
Bộ dạng e thẹn động lòng người kia còn hơn nuốt mười viên Viagra, Đường Tiểu Đông ực ực nuốt nước bọt, lửa dục bị Kha Vân Tiên khiêu khích vừa rồi lại bùng cháy một lần nữa.
Cảm giác được hắn đang tới gần, thở ra hơi nóng phun vào đầu chính mình, thậm chí có thể nghe được tiếng tam đập cuồng loạn của hắn, Lôi Mị không khỏi khẩn trương.
Thời điểm một bàn tay to lớn đầy lựa lượng nắm vào eo nhỏ nhắn của chính mình, càng khẩn trương tới mức thân thể căng thẳng, cứng ngắc, run run. Trái tim giống như con nai đang nhảy loạn, hô hấp cũng không khỏi gấp gáp.
- Mị nhi!
Bên tai truyền tiếng tiếng lẩm bẩm ôn nhu, giống như gió xuân thổi qua, trong nháy mắt khiến nàng mê say.
- A…
Cái lỗ tai đột nhiên truyền tới cơn ngứa ngáy khiến nàng nhịn không được phát ra một tiếng hô thấp, thân thể căng thẳng trong nháy mắt trở nên mềm yếu không còn chút sức lực, nếu không phải có cánh tay của Đường Tiểu Đông ôm chặt, chỉ sợ nàng đã yếu đuối ngã trên mặt đất.
Trong đầu ong ong trống rỗng, tại thời điểm nàng còn chưa phản ứng kịp, môi anh đào đã bị cái miệng rộng che lại, chỉ có thể phát sinh tiếng thở gấp…
Trời đất đều xoay tròn, cảm giác hít thở không thông chưa bao giờ thể nghiệm qua khiến đầu óc của nàng trống rỗng, không thể suy nghĩ, chỉ có đáp lại theo bản năng.
Trong hoảng hốt, nàng phảng phất như khoác vũ y nghê thường, bay lượn phía chân trời vô biên vô hạn, hoa vũ huyễn lệ nhiều màu rơi khắp bầu trời, vô số đám mây mỹ lệ thổi qua thân thể…
Trong biển rộng mênh mông vô bờ bến, ba đào cuộn trào mãnh liệt lúc nào cũng có thể bao phủ nàng, nàng liều mạng giãy dụa, chăm chú nắm lấy hắn, chỉ có mới có thể đưa chính mình tới bến bờ đại dương…
Lôi Mị ửng đỏ má ngọc thở từng hơi hổn hển, chậm rãi hoàn hồn trở lại, nàng phát hiện hai tay chính mình không biết từ khi nào đã ôm chặt lấy sau gáy hắn, xiêm y nửa cởi, lộ ra bờ vai trắng xinh, một bàn tay ma quái tràn đầy ma lực đã tiến vào trong dò xét…
Từng đợt cảm giác quái dị giống như điện giật khiến chỗ sâu nhất trong thân thể nàng dâng lên, khó có thể khống chế được cơn sóng trong lòng, thân thể mềm yếu vô lực, khiến nàng khẩn trương sợ hãi, lại càng thêm khát vọng muốn thư giảm bớt thoát.
Đường Tiểu Đông tự nhận chính mình không phải là chính nhân quân tử gì đó, đến từ xã hội khoa học công nghệ phát triển, càng chịu sự ảnh hưởng của tư tưởng cởi mở phương tây, đối với chuyện nam nữ, căn cứ vào nguyên tắc tiên hạ thủ vi cường, hoa tươi có thể hái, miễn cho sau này hối hận.
Tiểu mỹ nhân trong lòng chưa hiểu việc nam nhân, chỉ trải qua một chút khiêu khích đã tràn lan xuân triều, mị nhãn như tơ, thở gấp không ngớt, tiếng rên rỉ không kìm lòng được kia chính là một loại mê hoặc, cũng là một loại cổ vũ, khiến lửa dục của hắn tăng vọt, càng thêm tùy ý làm bậy…
Cảm giác mát mẻ để nóng bức khó nhịn trong cơ thể Lôi Mị giảm bớt, cũng để thần trí đã hoàn toàn mất phương hướng của nàng thanh tỉnh lại, bản thân không biết từ khi nào đã mềm nhũn nằm trên giường, quần áo trên người đã cởi hết, bàn tay ma quái tràn đầy ma lựa kia thăm dò từng tấc từng tắc nhỏ nhất, mỗi một chỗ lướt qua, da thịt đều bị ma lực kích hoạt, trở nên mẫn cảm dị thường, khát vọng sâu nhất trong cơ thể bị giải thoát hoàn toàn…
- A… Không…
Khi bàn tay ma quái kia chạm tới địa phương từ trước tới nay chưa từng có nam nhân nào chạm qua, thân thể của nàng trở nên run rẩy kịch liệt, loại cảm giác chưa bao giờ có khiến nàng giải thoát trong nháy mắt, cũng để thần trí của nàng hoàn toàn thanh tỉnh lại.
Phát sinh một tiếng rên rỉ thật dài như thống khổ cũng như cực độ thỏa mãn, nàng nắm chặt lấy ma thủ tàn sát bừa bãi kia, cầu xin nói:
- …Không… Không nên…
Nhanh như vậy đã lên đỉnh rồi sao?
Đường Tiểu Đông mừng rỡ, bảo bối a, chỉ là một chút nhạc đệm nho nhỏ trước khi bắt đầu vào trò chơi chính mà thôi, chậm rãi hưởng thụ tư vị dục tiên dục tử này đi, hắc hắc…
Giáo dục sinh lý, tình ái thời hiện đại đã giới thiệu vô cùng rõ ràng cấu tạo sinh lý của con người, các bộ phận mẫn cảm nhất, vị trí điểm C cao trào đã được khoa học nhận thức, là một điểm quan trọng nhất, an ủi lúc xong việc chính là một loại thăng hoa khác của cao trào nữ tính, về kỹ thuật phương diện này, toàn bộ nam nhân Đại Đường vương triều tuyệt đối không có người nào so sánh được với lão tử.
Dưới ma thủ của hắn dày vò, Lôi Mị đã mị nhãn như tơ, xuân triều tràn lan, thở gấp rên rỉ, cũng mê thất chính mình, chỉ cần thêm một chút là có thể công phá được thành trì.
Đang muốn tiếp tục công đoạn tiếp theo, một tiếng vang đột nhiên truyền tới, giống như có người nào đó không cẩn thận đụng đổ thứ gì đó.
Lôi Mị cả kinh, bỗng nhiên đẩy mạnh Đường Tiểu Đông đang đè trên người chính mình ra, từ trên giường nhảy phắt lên, lui tới phía sau trướng màn, luống cuống tay chân mặc quần áo, nhìn tình hình kia, muốn bao nhiêu chật vật có bấy nhiêu chật vật.
Giống như đỉnh đầu bị đổ một chậu nước lạnh, toàn bộ dục niệm của Đường Tiểu Đông tan biến, vọt thẳng ra ngoài, thấy cái ghế bị đổ ngang, trong lòng cả kinh, vội vàng rút khẩu súng lục phía sau thắt lưng.
Khi ánh mắt của hắn rơi xuống một chiếc ghế khác, khóe môi hiện lên bộ dạng tươi cười ý vị thâm trường.
Trên chiếc ghế này vốn có chiếc giày và áo choàng của Phượng cô cô kia, lúc này đã không thấy, xem ra người vào phòng là nàng, thuận lợi cầm lại thứ của mình.
Lấy thân thủ mẫn tiệp của cao thủ như nàng, sao có thể tạo thành thanh âm làm đổ ghế, cách giải thích duy nhất chính là nhìn thấy trò vui tình cảm mãnh liệt của hắn và Lôi Mị trên giường, nhất thời xuân tình nhộn nhạo, không cẩn thận đụng ngã cái ghế.
Hoặc là không muốn nhìn thấy Lôi Mị chưa xuất giá đã thất thân, cố ý làm đổ chiếc ghế để quấy nhiễu chuyện tốt của hắn.
Nói chung, hắn hiện tại không cần lo lắng Phượng cô cô sẽ giết hắn rồi, có quan hệ xác thịt với Lôi Mị, bản thân có thể coi như cô gia tương lai của Lôi gia, chỉ cần tầng quan hệ này, nhiều nhất chỉ đánh mình một trận để trút giận mà thôi.
Đáng tiếc không thể nhìn ra được biểu tình lúc đó của Phượng cô cô, bằng không có thể biết được nguyên nhân từ phương diện nào rồi, chỉ là nàng nhìn lén trò chơi tình cảm mãnh liệt, trong lòng có cảm tưởng ra sao? Hắc hắc…
Mở cửa phòng ra, thò đầu nhìn một lượt bên ngoài, hành lang vắng vẻ không có bóng dáng con người, xem ra người đã sớm đi xa rồi, loại người thường đi đi lại lại như vậy có hành tung rất quỷ dị.
Phía sau đột nhiên truyền tới một cỗ lực lượng đẩy mạnh, khiến hắn bị đẩy v bên ngoài, cửa phòng lập tức bị đóng chặt.
- Mị nhi, Mị nhi…
Đường Tiểu Đông ở bên ngoài nhỏ giọng kêu lên, chỉ tiếc bên trong không hề có nửa điểm động tĩnh, cửa phòng cũng bị đóng rất chặt.
- Vậy nàng nghỉ ngơi… Ta đi…
Hắn bất đắc dĩ thở dài, thất vọng rời đi.
Lăn qua lăn lại hơn nửa đêm, tinh trùng lên não, hắn không nhịn được nữa rồi, trực tiếp đẩy cửa phòng Kha Vân Tiên ra, điều này khiến Kha Vân Tiên vừa mừng vừa sợ, kinh hãi chính là hắn dĩ nhiên không ngủ lại trong phòng Lôi Mị? Từ tối hôm nay trở đi, quan hệ của hai người rốt cuộc hoàn toàn công khai rồi, vì sao không khiến nàng vui mừng dị thường.
Thẳng cho tới khi ánh mắt trời chiếu nóng mông, Đường Tiểu Đông mới lười biếng rời khỏi giường, Kha Vân Tiên bưng trà hầu hạ hắn mặc quần áo, giống hệt như thê tử hiền lành hầu hạ trượng phu. Nguồn: truyentop.net
Ở chung trước hôn nhân, tại thời hiện đại có thể nói rất lưu hành, Đường Tiểu Đông nghĩ không có vấn đề gì, chỉ là biểu tình của Đường Điềm có chút mất tự nhiên. Biểu tình và nét mặt của Lôi Mị cũng như vậy, nhưng nhiều hơn một phần bất mãn và ghen tuông.
Đường Tiểu Đông nhún nhún vai, hiện rõ biểu tình mang tính trả thù, ai bảo nàng cự tuyệt ta ngoài cửa, rước lấy cái nhìn trắng mắt của Lôi Mị.
Kha Vân Tiên với vẻ mặt hớn hở trước mặt Lôi Mị lại hoàn toàn có biểu tình cẩn thận nhường nhịn, thậm chí còn có chút vị đạo lấy lòng đối phương.
Bàn tính trong lòng nàng tách tách rung động, tương lai xuất giá, vị trí đại phu nhân không thể thoát khỏi tay Lôi Mị, chỉ cần không chọc vào nàng, tin tưởng đối phương cũng không làm gì thái quá. Còn nữa, nàng ít ít nhiều nhiều cũng thăm dò tính cách của Lôi Mị, ngoài mềm trong cứng, ăn mềm không ăn cứng, xem ra hai nàng cùng một chồng, hẳn là không có vấn đề gì lớn.
Trong lòng Lôi Mị đúng là có chút không vui, tìm một ít vụn vặt, bất đắc dĩ là Kha Vân Tiên luôn luôn giữ khuôn mặt tươi cười đón chào, khiến nàng không thể phát tác nổi, mà Đường Tiểu Đông thường xuyên đẩy tới ánh mắt có ý trách cứ, co lắng hắn mất hứng, cho rằng chính mình nhỏ hẹp, rơi vào đường cùng không thể làm gì khác hơn là tiếp nhận sự thực.
Lúc hỏi chuyện đêm qua, Đường Tiểu Đông nào dám nói đúng sự thực, chỉ nói là một hồi hiểu lầm, bởi vì không nhận ra Phượng cô cô, hành tung của đối phương lại rất quỷ dị, khiến hắn nghĩ là người xấu, không khỏi dùng lời lẽ không tốt, nhất thời chọc giận Phượng cô cô.
Lôi Mị nửa tin nửa ngờ, sau đó bị Đường Tiểu Đông dẻo miệng dỗ ngon dỗ ngọt lừa tin là thật, đáp ứng khi gặp Phượng cô cô sẽ nói tốt cho hắn, sự tình chỉ giải quyết đơn giản như vậy.
Di Tình Viện vẫn kinh doanh như bình thường, khách khứa tới xem diễm vũ vẫn nhiều giống như cá vượt sông, tuy rằng không phải là tài nguyên cuồn cuộn, thế nhưng Kha Vân Tiên thu bạc tới hài lòng cười toe toét, các cô nương cũng kiếm được rất hài lòng, cứ tiếp tục như vậy, không tới nửa năm là các nàng có thể thu được một bút tiền lớn thoải mái hoàn lương lập gia đình sống bình thường hết đời.
Thân thể của phu phụ Thạch Sùng Vũ cũng càng lúc càng thêm khang phục, dựa vào tầng quan hệ với thái thú đại nhân, hai huynh muội Thạch Lỗi và Thạch Tiểu Tuệ được vào học đường, mỗi ngày đều có hạ nhân chuyên môn tới đón đưa tận nhà tận trường.
Ngoại trừ thấy Phượng cô cô ra, một chút thân ảnh của Tam thúc theo như lời Đường Điềm cũng không có, chiếu theo suy đoán của Lôi Mị, nghĩ là bởi vì có Phượng cô cô ở đây, Đường tam thúc không dám tới nữa rồi.
Đường Tiểu Đông không cho là đúng, chỉ là hiếu kỳ vì sao Đường tam thúc lại sợ hãi Phượng cô cô như vậy? Thế nhưng Lôi Mị cũng không biết nguyên nhân, chuyện này chỉ đành giữ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.